Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 598

Tiểu Trân nói: “Dì Tĩnh Tĩnh nói hai người tới Trung Đông đánh trận, vậy đã đánh thắng chưa?”

“Cái quái gì thế?”

Vẻ mặt Diệp Vĩnh Khang ngẩn ra, hoàn toàn không hiểu Tiểu Trân đang nói gì.

Lâm Tĩnh ở bên cạnh nhanh chóng tiếp lời: “Bố mẹ cháu đều quay lại rồi, đương nhiên là đánh thắng rồi!”

“Woa, bố mẹ thật tuyệt!”

Tiểu Trân hoan hô reo mừng.

Hai vợ chồng tràn đầy nghi hoặc nhìn chằm chằm Lâm Tĩnh.

Lâm Tĩnh vội vàng nén giọng nói: “Mình nói với Tiểu Trân là hai người tới Trung Đông đánh trận”.

Diệp Vĩnh Khang cạn lời: “Cô không thể tìm lý do khác được à? Sao cứ phải là đánh trận chứ?”

“Anh nghĩ tôi muốn à?”

Lâm Tĩnh hậm hực nói: “Nhỡ hai người xảy ra chuyện bất trắc gì, đến lúc đó tôi làm sao giải thích với Tiểu Trân?”

“Vì vậy tôi mới nói với con bé rằng bố mẹ nó đi đánh trận rồi, nếu như xảy ra chuyện gì, tôi còn có thể lấy lý do hai người vì bảo vệ sự hòa bình của trái đất nên mới hi sinh trên chiến trường, như vậy Tiểu Trân sẽ cảm thấy đỡ hơn chút”.

Hai vợ chồng sa sẩm mặt mày.

Loại lý do nực cười và xa rời thực tế này có lẽ chỉ có đầu óc kỳ quặc như Lâm Tĩnh mới có thể nghĩ ra được.

Cả gia đình ba người trở về nhà, vui vẻ ăn tối thịnh soạn. Tiểu Trân quấn lấy Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc, nhất quyết đòi họ kể cho cô bé nghe về cuộc chiến ở Trung Đông mấy ngày qua.

Hạ Huyền Trúc hoàn toàn không biết nên giải đáp như thế nào, cũng may có Diệp Vĩnh Khang ở bên cạnh đáp ứng cho Tiểu Trân.

Kể rất nhiều câu chuyện trên chiến trường, đến cả Hạ Huyền Trúc nghe cũng có chút mê hoặc.

Khi hai vợ chồng đang rửa bát trong bếp, Hạ Huyền Trúc không kìm được lòng khen ngợi: “Không nhìn ra anh khá biết bịa chuyện đấy chứ, vừa nãy những câu chuyện chiến trường mà anh kể em nghe cũng bị hút hồn luôn, cảm giác y như thật vậy”.

Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Anh không bịa đâu, những chuyện đó là thật đấy, đều là anh đích thân trải qua”.

“Đừng có điêu, sao anh không nói là anh chế tạo bom nguyên tử đi”.

Hạ Huyền Trúc hậm hức trợn trừng mắt.

Diệp Vĩnh Khang không quan tâm đáp: “Bị em nói trúng rồi, trước đây suýt chút nữa anh đã chế tạo bom hạt nhân, kế hoạch đã được lên lịch trình rồi, nhưng sau này vì một số việc, anh cảm thấy không cần thiết nên cuối cùng không làm nữa”.

“Ừm, em tin lời anh nói là thật, đối với anh, bom hạt nhân có là gì, tàu vũ trụ cũng do anh chế tạo ra đúng không?”

Đương nhiên Hạ Huyền Trúc không tin những lời này, chỉ cho rằng Diệp Vĩnh Khang đang chém gió mà thôi.

Diệp Vĩnh Khang cũng chỉ mỉm cười, không nói tiếp nữa.

Bởi vì đã mấy ngày không gặp nhau, vì vậy buổi tối không đi ngủ, Tiểu Trân nhất quyết đòi ngủ cùng bố mẹ, hai vợ chồng chỉ đành nhịn một hôm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK