Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 260

Đồng thời, gã gằn giọng nói: “Anh Diệp mau chạy đi, phía sau sân khấu có một cánh cửa, anh ra từ đó, tôi ở lại chặn bọn chúng, bố tôi là Tần Long Tượng, chúng không dám làm khó tôi đâu!”

Vừa nãy Diệp Vĩnh Khang vừa mới hùng hổ đánh chết Thiết Diện Thú, khiến cho Tần Hạc kinh ngạc một phen, nhưng có vẻ như gã đã đánh giá thấp thực lực của anh Diệp.

Nhưng bây giờ ở đây có tới hàng trăm người, cho dù có khả năng đánh đấm thế nào thì mỗi người một bãi nước bọt cũng đủ để dìm chết anh!

Tuy nhiên La Tam Pháo dường như đã nghe thấy lời của Tần Hạc, phẫn nộ nói: “Tần Hạc, mẹ kiếp hóa ra là mày, đừng cho rằng ông đây không dám động đến mày. Các anh em, băm vằm hai tên khốn kiếp này ra cho tôi!”

Giết!

Tim của Tần Hạc nhảy tới cổ họng luôn rồi.

Mặc dù gã có biệt danh là Tiểu Bá Vương, nhưng điều đó không có nghĩa là gã không sợ chết, hơn nữa lại còn chết một cách ngớ ngẩn như vậy.

Hàng trăm người dưới sân khấu lao tới dữ dội, như một bầy sói đói khát.

Tần Hạc cố gắng ổn định lại tinh thần, hôm nay nếu đã không chạy thoát được, vậy thì nhất định phải kéo thêm nhiều người chết chung!

Khi gã đang nắm chặt mã tấu, vừa định lao lên chiến với địch thì gã bỗng cảm thấy cổ tay mình lỏng ra, sau đó thanh mã tấu trên tay cũng biến mất.

Quay lại nhìn, gã phát hiện thanh mã tấu đã nằm trong tay Diệp Vĩnh Khang.

Anh Diệp định ra tay sao?

Cũng đúng, thanh mã tấu này nằm trong tay anh sẽ mạnh hơn trong tay gã nhiều, đợi lát nữa nghĩ cách giành lại là được.

“Anh Diệp, hôm nay chúng ta sống chết có nhau, giết!”

Tần Mạch gầm lên một tiếng, vừa định giơ nắm đấm về phía trước thì đột nhiên nhận ra có gì đó không đúng lắm.

Quay đầu lại nhìn, Tần Hạc khóc không ra nước mắt!

Chỉ thấy Diệp Vĩnh Khang sau khi lấy được thanh mã tấu, hoàn toàn không xông về phía trước mà quay đầu đi tới bên cạnh xác của Thiết Diện Thú, dùng mũi dao chém vào tay và đùi của Thiết Diện Thú.

“Anh Diệp, trả dao lại cho tôi đi!”

Tần Hạc nước mắt lưng tròng, trong lòng nghĩ giờ phút này rồi, anh Diệp còn tính toán gì với người chết nữa không biết?

Lần này xong đời rồi, nếu như gã có dao trong tay, ít nhất còn chiến đấu được một lúc, xử được một số tên.

Nhưng bây giờ tay không tấc sắt, đối mặt với hàng trăm tên côn đồ hung hãn cầm theo vũ khí, thế này thì đòi đánh cái gì chứ!

Lúc này, một số người đã xông tới sân khấu, hàng chục con dao thép sáng chói đồng thời chém về phía đầu Tần Hạc.

Mẹ kiếp phải liều thôi!

Tần Hạc thót tim một cái, đang định liều mạng, đột nhiên cảm thấy một luồng gió mát lạnh từ bên cạnh thổi tới.

Keng keng keng keng!

Ngay sau đó, hàng chụp con dao thép chuẩn bị bổ vào đầu gã đều vỡ tan tành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK