Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 381

Lúc này người đi đường bên cạnh cũng không nhìn nổi nữa, liền lên tiếng chỉ trích người phụ nữ đó: “Cô đúng là không biết lý lẽ gì cả, đây rõ ràng là đường dành cho người đi bộ, cô lái xe lên đây rồi còn trách người ta không nhường đường cho cô”.

“Đúng thế, loại người này ngứa đòn đấy mà, cậu đừng sợ, bọn tôi đứng về phía cậu”.

Những lời chỉ trích xung quanh không chỉ không khiến người phụ nữ trẻ đó sợ mà ngược lại cô ta còn lạnh lùng cười quát: “Các người thích lo chuyện bao đồng lắm đúng không? Được thôi, vậy các người nhìn cho rõ vào, tôi là bạn gái của Đao Kiệt đấy”.

Ầm!

Cô ta vừa nói thế, người hóng chuyện xung quanh đều biến sắc, ngậm miệng lại rồi vội vàng rời đi như chạy trốn.

Xem ra cái tên Đao Kiệt cực kỳ đáng sợ với họ.

“Hừ, một đám rác rưởi!”

Người phụ nữ khinh thường hừ một tiếng, sau đó lạnh lùng nói với Diệp Vĩnh Khang: “Còn đứng đây làm gì? Không nghe tôi vừa nói gì sao? Tôi là bạn gái Đao Kiệt, mau cút đi!”

Lúc này trong đầu Diệp Vĩnh Khang toàn là chuyện của Sử Nam Bắc, hoàn toàn không quan tâm đến người phụ nữ điên này. Nghe cô ta ồn ào thế, anh cảm thấy hơi cáu, không khỏi trầm giọng nói: “Cút xa một chút!”

“Mẹ kiếp, anh nói cái gì?”

Người phụ nữ trợn to mắt không thể tin được, nói: “Tôi thấy tên vô dụng anh sống lâu quá rồi đấy, dám nói chuyện với tôi như vậy. Tôi nói cho anh biết bạn trai Đao Kiệt của tôi đang ăn cơm trên lầu, mẹ kiếp…”

Bốp!

Cô ta chưa dứt lời, Diệp Vĩnh Khang đã giơ tay lên tát một bạt tai: “Ồn quá!”

Diệp Vĩnh Khang vốn dĩ đã cáu kỉnh, người phụ nữ điên này lại la hét ầm ĩ như ruồi bọ bên tai khiến Diệp Vĩnh Khang cảm thấy cực kỳ khó chịu.

“Anh dám đánh tôi!”

Mặt người phụ nữ lập tức in hằn năm dấu tay đỏ chót, cô ta giận lên hệt như một con sư tử cái phát điên. Cô ta mở cửa xe ra rồi bước lên xe, khởi động xe sau đó tông mạnh vào Diệp Vĩnh Khang.

A!

Người đi đường bên cạnh hoảng sợ, có người bé gan bịt mắt lại sợ rằng sẽ nhìn thấy cảnh tượng máu me đáng sợ.

Khoảng cách gần như vậy, hơn nữa tốc độ lại nhanh như thế, hoàn toàn không có thời gian để tránh, tông vào dù không chết cũng bị tàn tật suốt đời.

Nhưng Diệp Vĩnh Khang lại cực kỳ bình tĩnh.

Thật ra nếu anh muốn tránh cũng quá đơn giản, ngay cả đạn mà anh còn né được thì huống hồ gì một chiếc xe.

Chẳng qua anh không muốn tránh mà giơ chân lên định đạp vào đầu chiếc BMW một cú.

Người xung quanh lập tức trố mắt nhìn, thầm nghĩ đầu óc người này bị hỏng thật rồi.

Cậu ta định chặn chiếc xe đang phi đến như ngựa kia bằng một chân á?

Rầm!

Một tiếng động vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK