Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 409

“Về sau nếu còn lỗ mãng trước mặt tôi, cẩn thận ông đây vặn cổ ông ra đấy!”

Khi Hạ Nguyên Thành tức giận, trên người mang theo áp lực cực kỳ mạnh mẽ, khiến Diệp Thiên Minh toát mồ hôi lạnh.

“Cám ơn đại ca, tôi muốn đại ca giúp tôi xử một người…”

Lúc này Diệp Vĩnh Khang cũng đã quên chuyện vừa rồi xảy ra, ở trong mắt anh, đừng nói là Diệp Thiên Minh, ngay cả toàn bộ gia tộc nhà họ Diệp đối với anh cũng chỉ bằng con kiến mà thôi!

Sở dĩ anh không so đo chuyện quá khứ với họ là vì huyết thống, nếu không không biết nhà họ Diệp đã bị tiêu diệt bao nhiêu lần rồi!

“Anh rể, anh có khát không? Muốn uống nước cam hay cà phê, em chạy đi mua cho anh”.

“Tiểu Diệp à, con có muốn hút thuốc không? Thích thì cứ hút đi, khói nhả ra cứ đổ cho bố là được!”

Trương Hiểu Đan và Hạ Đức Minh mỗi người một bên, vây quanh Diệp Vĩnh Khang với nụ cười như họ đang phục vụ Lafayette vậy.

Trương Hoa Phương ngồi trên sô pha cắn hạt dưa, nghi ngờ hỏi: “Hai người đang làm gì vậy?”

“Nói trước với hai người nhá. Tuy rằng tên bỏ đi này có chút hèn, nhưng dù sao cũng là người một nhà. Hai người đừng làm cậu ta khó xử!”

Dù thời gian tiếp xúc với nhau không lâu nhưng Trương Hoa Phương thấy rằng Diệp Vĩnh Khang là người chân thật, một lòng một dạ với Hạ Huyền Trúc, nên trong lòng đã chấp nhận chàng rể này rồi.

Trương Hiểu Đan cười cười: “Dì à, sao cháu dám làm anh rể khó xử cơ chứ? Ôi, xem đầu óc của cháu này, quên nói cho mọi người biết chuyện xảy ra ở đấu trường hôm nay. Anh rể quả là anh hùng đấy!”

“Hiểu Đan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”

Hạ Huyền Trúc cũng khó hiểu, cô em gái này của cô trước giờ vẫn rất bất mãn với Diệp Vĩnh Khang, sao chỉ mới một lát mà thái độ bỗng thay đổi một trăm tám mươi độ thế này?

Trương Hiểu Đan vung tay vung chân nói: “Mọi người vẫn chưa biết nhỉ, vừa nãy lúc trên đấu trường, anh rể quả thật rất oai phong, lật ngược tình thế, khí thế có thể nuốt chửng cả sơn hà, đẹp trai cực kỳ”.

Sau đó Trương Hiểu Đan kể lại những gì đã xảy ra ở đấu trường lúc nãy, Hạ Đức Minh thỉnh thoảng phụ họa thêm vài câu, hai người hệt như đang kể chuyện hài.

“Chị à, em thật sự rất ngưỡng mộ chị, thế mà lại có một người chồng anh hùng như thế”.

Trương Hiểu Đan hết sức ngưỡng mộ nhìn Hạ Huyền Trúc, sau đó lại quay đầu nhìn Trương Hoa Phương: “Dì à, cháu cũng rất ngưỡng mộ dì có thể có một chàng rể tốt như thế”.

Cô ta hất tóc tự hào nói tiếp: “Cháu cũng ngưỡng mộ mình nữa, thế mà lại có anh rể siêu anh hùng như vậy, ha ha ha, cháu thật sự vui quá đi mất”.

“Vui cái beep!”

Trương Hoa Phương quở trách Diệp Vĩnh Khang: “Tôi nói này, cậu lớn đầu thế rồi sao làm gì cũng chẳng biết chừng mực thế?”

“Tiểu Trân còn nhỏ, ngộ nhỡ cậu xảy ra chuyện gì thì phải làm sao? Đều đã là người lớn rồi mà còn khoe tài này nọ làm gì”.

“Lần này tha thứ cho cậu, không có lần sau đâu, có bị thương ở đâu không?”

Diệp Vĩnh Khang vội cười nói: “Con biết rồi mẹ, con vẫn ổn, chúng không làm con bị thương được”.

“Xem cậu khoe mẽ kìa, nhìn thấy cậu là thấy bực mình, sao tôi lại gặp phải thằng con rể như này chứ. Tối nay cậu muốn ăn gì, giờ tôi đi nấu cho cậu”.

“Cảm ơn mẹ, con muốn ăn sườn nướng khoai tây của mẹ, phải là kiểu cực cay ấy”.

Diệp Vĩnh Khang cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK