Chương 608
Diệp Vĩnh Khang sẽ không bao giờ phạm sai lầm như vậy, cho dù lần này phần thắng của bọn họ đã lên tới 99%, anh vẫn phải cố gắng hết sức để giảm thiểu xác suất 1% còn lại.
Cùng với sự di chuyển của chấm đỏ trên bản đồ, Thiên Ảnh nhanh chóng thực hiện một loạt phép tính phức tạp với chiếc máy tinh xách tay ở gần đó.
Việc cần làm trước tiên để tách thợ săn và tổng bộ ra đó chính là trước khi thợ săn quay về tổng bộ, họ buộc phải xác định được vị trí của tổng bộ Ám Dạ Các.
Trong Điện Long Thần, Thiên Ảnh là người đứng đầu trong năm Đại Thiên Vương hoàn toàn không phải vì năng lực chiến đấu của cô ấy. Nếu như xét về mặt này, trong năm Đại Thiên Vương không ai là đối thủ của Tử Diên cả.
Là bởi vì Thiên Ảnh không chỉ có giá trị vũ lực siêu cao, mà còn là một người toàn diện. Ngoài chiến đấu, cô ấy còn đứng đầu về mảng máy tính, tình báo, còn có năng lực quản lý hệ thống nữa.
Những ngón tay trắng nõn của Thiên Ảnh nhảy múa trên bàn phím, một loạt các công thức cực kỳ rườm rà xuất hiện trên màn hình, cuối cùng một điểm sáng xanh được đánh dấu trên bản đồ.
“Chính là ở đây!”
Thiên Ảnh chỉ vào điểm sáng xanh trên bản đồ rồi nói một cách chắc nịch.
Mặc dù chỉ mất có mười phút nhưng lượng tính toán vừa rồi của Thiên Ảnh đã đạt tới một giá trị khủng khiếp, định vị được đưa ra hoàn toàn chính xác!
“Nghe lệnh!”
Một luồng sát khí cực mạnh bộc phát từ người Diệp Vĩnh Khang: “Quả lão!”
“Có!”
Quả lão quỳ một gối xuống.
“Lệnh cho ông dẫn hai doanh đội tấn công tổng bộ của Ám Dạ Các từ phía chính diện!”
“Thuộc hạ nhận lệnh!”
“Anh em Phá Quân Phá Thiên!”
“Có!”
“Lệnh cho hai người, dẫn đầu một doanh đội bao vây căn cứ của Ám Dạ Các, phối hợp với Quả lão hình thành một mũi công kích!”
“Thuộc hạ nhận lệnh!”
“Thiên Ảnh, Chuột đất, Huyết hòa thượng!”
“Có!”
“Ba người cùng tôi bao vây, trấn áp đám thợ săn, nhất định phải giết hết, một tên cũng không chừa!”
“Thuộc hạ nhận lệnh!”
“Hành động!”
“Vâng!”
Diệp Vĩnh Khang dẫn theo đám người Thiên Ảnh, men theo một con đường nhỏ nhanh chóng tiến hành bao vây đám thợ săn lại.
Chỉ trong chưa đầy mười lăm phút, bọn họ đã vượt lên dẫn trước đám thợ săn, chiếm lĩnh một ngọn đồi nhỏ bên cạnh tuyến đường.
Bốn người nấp sau một bụi cây trên sườn đồi, lặng lẽ chờ đợi đám thợ săn tới.
“Điện Chủ”.
Lúc này, Chuột đất đột nhiên trầm giọng nói: “Lát nữa có thể cho tôi ra tay trước không, địa hình này rất phù hợp với tuyệt chiêu của tôi. Chiêu mà tôi luyện được gần đây thật sự rất lợi hại, Điện Chủ ngài phải tin tôi!”