Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 262

Tần Hạc từ từ hoàn hồn lại: “Hai người anh em, tôi…”

Tần Hạc từ nhỏ đã yêu thích võ công, mỗi lần gặp được cao thủ đều sẽ nảy sinh một sự kính nể từ tận sâu trong đáy lòng.

Trước những cao thủ lợi hại như vậy, gã rất muốn được tới gần nói vài câu.

“Tuân lệnh!”

Tuy nhiên hai người này hoàn toàn không để ý đến gã, cơ thể lóe lên, sau đó liền biến mất không tăm hơi!

Tần Hạc hoàn toàn sững sờ!

Cho dù thân pháp nhanh thế nào thì cũng phải có quá trình chứ. Nhưng hai người họ tưởng chừng như vô hình, đột nhiên biến mất ngay trước mắt gã.

Đây có phải là phép thuật không?

“Đồ chó má, định chạy à”.

Trong lúc Tần Hạc đang tự hỏi thì chợt liếc thấy La Tam Pháo đang âm thẩm chuồn ra hướng cửa Đông.

“Tha cho tôi, hai mạch khoáng thạch đó tôi tình nguyện trả lại, tất cả tài sản của tôi cũng đều có thể cho các cậu, xin hãy tha cho tôi…”

La Tam Pháo đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho mất mật, cho dù là trong phim thì cũng không đến mức kinh khủng như thế này!

“Bây giờ mới cầu xin tha mạng à, muộn rồi!”

Tần Hạc nghiến răng nghiến lợi nói với La Tam Pháo, nhặt một con dao bên cạnh lên chuẩn bị kết thúc sinh mạng của ông ta.

“Dừng tay trước đã”.

Lúc này, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên lên tiếng.

Tần Hạc chỉ đành tức giận ném con dao đi, nhưng La Tam Pháo vẫn phải chịu một cú đấm không hề khoan nhượng của gã.

Mà lúc này, sắc mặt Diệp Vĩnh Khang u ám trước những vết sẹo dày đặc trên người Thiết Diện Thú.

Nhìn thấy chất lỏng màu đen tuyền nhàn nhạt rỉ ra từ những vết thương, Diệp Vĩnh Khang nhíu mày, xem ra anh đã đoán đúng mọi chuyện rồi!

Nếu là máu của người bình thường thì làm sao có màu đen tuyền được?

Trong lòng Diệp Vĩnh Khang vô cùng nặng nề, bởi vì chuyện này thật sự quá nghiêm trọng!

“Anh đi canh giữ ở cửa, không cho phép bất kỳ ai vào đây. Tôi có vài câu muốn hỏi riêng ông ta”.

Diệp Vĩnh Khang dặn dò Tần Hạc.

Mặc dù Tần Hạc chưa tiếp xúc nhiều với Diệp Vĩnh Khang, nhưng lúc này gã đã coi anh là đại ca của mình rồi, không hỏi bất kỳ câu nào, làm đúng theo lời anh nói, bước ra phía cửa.

Cả đại sảnh ngập tràn mùi máu tanh, những thi thể nằm trên mặt đất vẫn còn ấm nóng. Khung cảnh nơi này giống như địa ngục trần gian, bầu không khí vô cùng căng thẳng.

“La Tam Pháo, bây giờ tôi chỉ hỏi ông một câu duy nhất, hi vọng ông thành thật trả lời. Nếu như dám giấu diếm nửa lời, tôi sẽ cho ông biết thế nào gọi là sống không bằng chết”.

Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh nhìn La Tam Pháo, hỏi: “Tôi muốn biết mọi chuyện liên quan đến Thiết Diện Thú, không được phép bỏ sót một chữ nào!”

La Tam Pháo quỳ trên mặt đất, vội vàng nói: “Tôi nói, chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi nói hết. Tôi gặp được Thiết Diện Thú trong một phiên chợ quyền anh ngầm, vì vậy tôi đã chi ra một số tiền lớn mua lại để giữ bên cạnh làm vệ sĩ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK