Mục lục
Truyện Trở Về Bên Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 261

Xoẹt!

Gã còn chưa kịp phản ứng thì một bóng đen xoẹt qua trước mặt, mấy chục tên cầm dao gãy đột nhiên bay ngược về phía sau.

“Chuyện gì thế này!”

La Tam Pháo cũng bị sốc, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Cái này…”

Tần Hạc cũng sững sờ trong giây lát, tuy nhiên lúc này, gã đột nhiên cảm thấy đằng sau có gì đó không đúng.

Quay đầu lại nhìn, gã lập tức toát mồ hôi lạnh.

Ở phía sau gã, không biết từ lúc nào, đột nhiên xuất hiện hai người!

Hai người này mặc đồ đi đêm màu đen, đeo mặt nạ đen, trên tay là hai thanh kiếm samurai sáng rực như ninja trong phim Nhật!

“Phá Quân, Quá Thiên, chiến nhanh thắng nhanh!”

Diệp Vĩnh Khang vẫn đang dùng con dao chém xác Thiết Diện Thú đột nhiên lên tiếng nói, không buồn quay đầu lại.

Từ đầu đến cuối, sự chú ý của anh luôn đổ dồn vào xác Thiết Diện Thú, còn về mấy trăm người phía sau, anh hoàn toàn không để ý đến.

Hai anh em Phá Quân và Phá Thiên hôm nay vẫn luôn âm thầm ở bên cạnh anh, chỉ cần có hai người họ ở đây thì mấy trăm người này cũng chỉ như bầy kiến mà thôi.

“Tuân lệnh!”

Sau khi hai anh em Phá Quân nhận lệnh, thân hình chợt lóe lên, lao về hai hướng về phái đám đông.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Toàn bộ đại sảnh chợt lóe lên ánh kiếm bạc, hai anh em đi tới đâu, đám người đó lại ngã xuống như ngả rạ.

Tần Hạc nhìn đến mơ hồ!

Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, đánh chết gã cũng không tin rằng trên đời này lại có thân pháp nhanh gọn lẹ tới vậy!

Cơ thể của hai người áo đen đó giống như bóng ma, tốc độ nhanh đến mức chỉ để lại hai đạo ảnh mơ hồ lướt qua đám người.

Mấy trăm tên đó hoàn toàn không có chút sức lực chống trả, một đám người ngã xuống, cho dù là dùng súng máy cũng không thể nhanh tới vậy được!

Tuy nhiên đây mới chỉ là bắt đầu, nếu cảnh tượng vừa rồi dùng từ khó tin để miêu tả thì cảnh tiếp theo xảy ra đã hoàn toàn phá nát tam quan của Tần Hạc!

Chưa tới một phút đồng hồ, đã khiến cho một đám đông nằm bẹp dưới đất!

Sau khi làm xong việc này, hai người lại âm thầm quay về phía sân khấu, vì họ bịt kín mít nên không thể nhìn ra được biểu cảm gì.

Chỉ có duy nhất đôi mắt lộ ra ngoài, một sát khí ớn lạnh khiến người khác kinh hồn bạt vía.

“Hai người lui xuống trước đi”.

Diệp Vĩnh Khang ra lệnh một câu, vẫn không quay đầu lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK