“Hóa ra đôi tay của Chu tổng không chỉ biết gõ bàn phím, mà còn biết chơi guitar nữa…”
“Haha, chị ở trên làm tôi cười ngất!”
“Gõ bàn phím là sao vậy, ai giải thích giùm với.”
Trả lời:
“Là có lần mấy cư dân mạng ngồi sau bàn phím bịa chuyện nói xấu vợ cũ của Chu tổng, rằng cô ấy bị điên, muốn lợi dụng danh tiếng của Chu Thị và tìm đại gia. Chu tổng đã trực tiếp dùng tài khoản chính thức của Chu Thị để phản hồi lại, khiến mấy người đó phải xóa hết bình luận.”
Trả lời:
“Chu tổng thật đỉnh, đỉnh của chóp luôn!”
...
Sau khi xuống thang máy, Nguyễn Tinh Vãn vừa định về xem đứa nhỏ thì cửa nhà bên cạnh mở ra, Bùi Sam Sam thò đầu ra, khuôn mặt đầy vẻ tò mò và phấn khích:
“Tinh Vãn, hai người về rồi à?”
Nguyễn Tinh Vãn gật đầu:
“Mưa đã tạnh rồi, không khí bên ngoài rất dễ chịu.”
Bùi Sam Sam nhìn cô rồi nhìn sang Chu Từ Thâm phía sau cô, nụ cười của cô trở nên mờ ám:
“Mình có thể thấy điều đó, không khí bên ngoài ngập tràn bong bóng màu hồng mà.”
Nguyễn Tinh Vãn: “?”
Bùi Sam Sam ho khẽ, nghiêm túc nói:
“Thôi,mình không làm phiền hai người nữa. Ngủ ngon, Tinh Vãn, ngủ sớm nhé.”
“Ngủ ngon.”
Bùi Sam Sam quay sang làm một động tác cổ vũ với Chu Từ Thâm:
“Chu tổng, cố lên nhé, anh đỉnh lắm!”
Nói xong, cô nhanh chóng đóng cửa lại.
Nguyễn Tinh Vãn bối rối, quay đầu nhìn Chu Từ Thâm. Anh nhét một tay vào túi quần, hơi hất cằm, giọng điệu thản nhiên:
“Cô ấy vẫn luôn ngưỡng mộ tôi.”
Nguyễn Tinh Vãn: “...”
Mở cửa vào nhà, cậu nhóc đang ngồi trên thảm chăm chú chơi đồ chơi.
Thấy cậu nhóc chơi rất nghiêm túc, Nguyễn Tinh Vãn không muốn làm phiền, cũng sợ nếu cậu thấy cô sẽ khóc, nên cô lặng lẽ đóng cửa và bước ra ngoài.
Chu Từ Thâm hỏi:
“Sao không vào?”
“Vào làm gì, để chọc cho nó khóc à.”
“Dù em không chọc thì nó cũng sẽ khóc.”
Nguyễn Tinh Vãn nhớ lại lần Chu Từ Thâm dẫn cô đi gặp cậu và thái độ thờ ơ của anh.
Cô hậm hực nói:
“Có vẻ như anh thường xuyên làm nó khóc nhỉ.”
Chu Từ Thâm không nói gì, chỉ khẽ nhướn mày, không phủ nhận cũng chẳng đồng tình.
Anh bước đi, mở cửa căn hộ bên cạnh.
Vừa bước vào, điện thoại của Chu Từ Thâm liền reo lên.
Anh vừa đi vừa nghe:
“Nói đi.”
Lâm Nam nói:
“Chu tổng, anh và phu nhân đã lên hot search rồi…”
“Hửm?”
Bên này, khi Chu Từ Thâm đang nghe điện thoại, Nguyễn Tinh Vãn đi đến bàn ăn, rót một ly nước để uống thuốc.
Thật ra cảm cúm hôm nay của cô đã đỡ hơn nhiều, chỉ còn vài triệu chứng nhẹ. Cô uống thêm thuốc, có lẽ ngày mai sẽ khỏi hẳn.
Vừa mới uống xong nước, điện thoại cô rung lên liên tục.
Cô lấy điện thoại ra, thấy toàn là tin nhắn của Bùi Sam Sam.
Tổng cộng có hơn chục tin nhắn.
Nguyễn Tinh Vãn mở cuộc trò chuyện ra, thấy toàn là video Bùi Sam Sam gửi. Cô vừa mở một video, suýt chút nữa phun hết nước trong miệng ra.
Bùi Sam Sam: “Nếu không tận mắt chứng kiến, mình khó mà tin được Chu tổng lại có sức hút như vậy!”
Bùi Sam Sam: “Cậu biết không, có người còn nói anh ấy là idol mới ra mắt năm nay đấy.”
Bùi Sam Sam: “Ôi trời, khuôn mặt này nhìn không giống một gã đàn ông gần ba mươi tuổi chút nào.”
Bùi Sam Sam: “Giờ thì một đám các cô gái trẻ đang gọi anh ấy là chồng, không biết chừng một ngày nào đó anh ấy sẽ kiêu ngạo mà dẫn bồ nhí về nhà, cậu cần phải có chút ý thức nguy hiểm đấy!”
..........................................
..........................................
Chương 1198
Sau khi nghe xong cuộc gọi, Chu Từ Thâm quay lại thấy Nguyễn Tinh Vãn bị sặc nước, đang ho dữ dội.
Anh bước đến, nhẹ nhàng vỗ lưng cho cô.
Nguyễn Tinh Vãn lập tức tắt màn hình điện thoại.
Chu Từ Thâm không nhanh không chậm mở lời:
"Đang nói chuyện gì vậy?"
Nguyễn Tinh Vãn đáp:
"Không có gì, chẳng nói gì cả."
Cô liền cầm lấy ly nước, ngửa đầu uống.
Khi cô uống xong, Chu Từ Thâm cầm lấy hộp thuốc bên cạnh:
"Thuốc vẫn chưa uống."
Nguyễn Tinh Vãn: "… Ồ."
Cô rót thêm một ly nước nữa, quay đầu nhìn Chu Từ Thâm:
"Video anh chơi guitar tối nay đã bị đăng lên mạng rồi."
Chu Từ Thâm xé tờ giấy bạc, lấy ra hai viên thuốc, thong thả nói:
"Tôi biết."
Nguyễn Tinh Vãn nghĩ đến cuộc gọi anh vừa nhận, chắc hẳn là liên quan đến chuyện này.
Cô hỏi:
"Đã gỡ khỏi top tìm kiếm chưa?"
Chu Từ Thâm đặt viên thuốc vào tay cô:
"Tại sao phải gỡ, gỡ khỏi hot search tốn kém lắm."
Nguyễn Tinh Vãn khẽ nhếch môi:
"Tôi không ngờ anh lại thích ở trên hot search và được mọi người bàn tán như vậy."
Chu Từ Thâm đáp:
"Tôi không có thói quen đó. Nhưng—"
Anh chống hai tay lên mép bàn bên cạnh cô, vây cô trong vòng tay, từng chữ nói tiếp:
"Chẳng phải để cho em có chút cảm giác sao?"
Nguyễn Tinh Vãn: "…………"
Anh bị gì thế này?
Ánh mắt kiểu gì mà anh cũng nhìn ra được điều đó.
Chu Từ Thâm khẽ nhếch môi, cầm lấy ly nước trên bàn đưa cho cô, giọng nói trầm ấm:
"My love is endless."
“Tình yêu của anh dành cho em là vô tận.”
Nguyễn Tinh Vãn cầm lấy ly nước, đáp trả một cách nhẹ nhàng:
"Xin lỗi, tiếng Anh của tôi không tốt, không hiểu anh đang nói gì."
Anh vẫn thản nhiên:
"Nếu vậy, em tham dự tuần lễ thời trang quốc tế vài tháng tới chắc cần một phiên dịch nhỉ. Tôi rất sẵn lòng."
"Tiểu Thầm có thể đi cùng tôi."
"Cậu ấy không có thời gian."
"Anh lại biết chắc chắn thế à."
Chu Từ Thâm nói:
"Tôi luôn có khả năng dự đoán chính xác những việc chưa xảy ra."
Nguyễn Tinh Vãn không thèm đáp lại, quay người uống thuốc.
...
Cuối tuần cuối cùng cũng trôi qua, bệnh của Nguyễn Tinh Vãn đã hoàn toàn khỏi.
Sáng thứ hai, sau khi dọn đồ xong, cô chơi với cậu nhóc một lát rồi cùng với Nguyễn Thầm xuống lầu.
Khi họ vừa đến cổng khu chung cư, chiếc Rolls-Royce đỗ bên lề đường liền mở cửa, bóng dáng Chu Từ Thâm xuất hiện trước mắt:
"Lên xe, tôi đưa em đi."
Nguyễn Tinh Vãn lờ đi, nói với Nguyễn Thầm:
"Chị đi trước đây, đến trường nhắn cho chị nhé."
Nguyễn Thầm gật đầu:
"Được."
Sau khi Nguyễn Tinh Vãn rời đi,Nguyễn Thầm nói:
"Cuối tuần hai người không phải ở cùng nhau sao? Sao chẳng có tiến triển gì hết."
Chu Từ Thâm hừ lạnh:
"Cậu không biết chị cậu trở mặt nhanh như chong chóng à."
Nói xong, anh cúi người bước lên xe.
Nguyễn Thầm nhướn mày, rồi quay người đi về phía ga tàu điện ngầm.
...
Vừa bước vào công ty, Nguyễn Tinh Vãn đã nghe thấy hầu hết nhân viên đang bàn tán về video Chu Từ Thâm chơi guitar tối qua.
Cô đưa tay xoa xoa trán, bỗng cảm thấy đau đầu kinh khủng.