Mục lục
Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Sam Sam ho nhẹ rồi hỏi:

“Tiểu Thầm, thi xong em định làm gì?”

“Công ty đã sắp xếp công việc.”

“Công việc gì…”

Vừa nói được nửa câu, Bùi Sam Sam đã cảm nhận được cú đá nhẹ của Nguyễn Tinh Vãn dưới gầm bàn.

Nguyễn Tinh Vãn giữ nguyên vẻ bình tĩnh, cho đồ vào nồi:

“Vừa ăn vừa nói chuyện nhé.”

Bùi Sam Sam lập tức hiểu ý và không hỏi thêm nữa.

Ở bên cạnh, Giang Sơ Ninh đang chăm chú ăn uống, dường như không liên quan gì đến câu chuyện của họ, như ở một thế giới khác.

Thấy vậy, Bùi Sam Sam không khỏi cảm thán:

“Thanh xuân thật tuyệt.”

Ăn xong, khi Bùi Sam Sam vừa định lấy điện thoại đặt vé xem phim, Hứa Loan nhận được một cuộc điện thoại. Bên phía quảng cáo mà cô quay mấy hôm trước cần quay bổ sung một cảnh gấp, đối tác hỏi liệu cô có thể đến ngay không vì thời gian hơi gấp.

Hứa Loan đồng ý, rồi nói với mọi người:

“Mình có chút việc đột xuất, mọi người đi xem phim đi, lúc khác hẹn lại nhé.”

Nguyễn Tinh Vãn gật đầu:

“Đi cẩn thận nhé.”

Hứa Loan đứng lên, vừa đeo khẩu trang vừa nói với Nguyễn Thầm:

“Chỗ chị đến cũng cùng hướng với trường em, đi nào, chị tiện đường đưa em về.”

Nguyễn Thầm đáp:

“Được ạ.”

Đợi hai người rời đi, Bùi Sam Sam ngẩn ra:

“Vậy mình vẫn đặt vé phim chứ?”

Ban đầu cô đề nghị xem phim là để tạo cơ hội cho Hứa Loan và Tiểu Thầm, giờ cả hai nhân vật chính đều đi rồi, chẳng phải phí công sao.

Nguyễn Tinh Vãn cười cười: “Về nhà thôi.”



Trên xe, Nguyễn Thầm cứ nhìn ra ngoài, không biết đang nghĩ gì.

Phía quảng cáo liên tục gọi điện, hỏi trợ lý khi nào Hứa Loan sẽ đến.

Lúc này, Nguyễn Thầm quay sang nói:

“Cứ đến chỗ quay trước đi.”

Trợ lý ngạc nhiên, nhìn sang Hứa Loan.

Nguyễn Thầm lại nói:

“Em không vội về trường đâu, bổ sung một cảnh chắc cũng không mất nhiều thời gian.”

Trợ lý dè dặt đề nghị:

“Chị Hứa, hay là chúng ta đến phim trường trước nhé?”

Hứa Loan suy nghĩ một chút, thấy phía đối tác thúc giục khá gấp nên đồng ý:

“Được, đến đó trước. Khi đến nơi chúng ta sẽ xuống xe, sau đó tài xế đưa em ấy về trường.”

Như vậy cũng không mất nhiều thời gian.

Nguyễn Thầm khẽ mím môi, không nói gì thêm.

Nửa tiếng sau, xe dừng trước cửa phim trường.

Hứa Loan xuống xe vừa định bảo tài xế chở Nguyễn Thầm về thì thấy cậu cũng bước xuống theo.

Chưa kịp mở lời, Nguyễn Thầm đã nói:

“Còn sớm, em muốn xem thử quá trình quay quảng cáo như thế nào.”

Hứa Loan: “…”

Cô vừa mới nói cô là tiền bối của cậu ấy, bảo cậu có gì thì cứ hỏi cô. Bây giờ lấy lý do này thì cô chẳng thể từ chối.

Hứa Loan khẽ ho: “Được thôi.”

Nói xong, cô bước nhanh vào trong.

Nguyễn Thầm sải bước dài, thản nhiên đi theo sau cô.

Vào đến phim trường, nhân viên nhanh chóng tiến lên đón tiếp:

“Cảm ơn chị Hứa, để tôi dẫn chị đi trang điểm trước nhé.”

Hứa Loan gật đầu, quay lại dặn dò trợ lý chăm sóc Nguyễn Thầm.

Khi cô vừa rời đi, đạo diễn bên cạnh nhìn thấy Nguyễn Thầm, liền tò mò hỏi:

“Cậu này… là bạn trai của chị Hứa sao?”

Trợ lý vội vàng xua tay:

“Không, không phải đâu, cậu ấy là em trai của bạn chị Hứa, vẫn đang học đại học thôi ạ.”

Đạo diễn quay sang Nguyễn Thầm cười xin lỗi:

“Xin lỗi nhé, tôi hiểu lầm rồi.”

Khóe môi Nguyễn Thầm khẽ cong lên:

“Không sao đâu.”

Đạo diễn lại hỏi:

“Nhìn cậu đẹp trai thế này, có nghĩ đến việc vào làng giải trí không?”

Trợ lý của Hứa Loan đáp:

“Cậu ấy đã ký hợp đồng với Gia Hòa rồi, đạo diễn ạ, đừng nghĩ đến việc lôi kéo nữa.”

Chương 1284

Chưa qua bao lâu, Hứa Loan đã trang điểm và thay trang phục xong.

Dưới ánh đèn, cô khoác lên mình chiếc váy đen dài, tóc xoăn nhẹ thả lơi phía sau, toát lên vẻ lười biếng mà quyến rũ.

Đạo diễn gọi to:

“Nào nào, chuẩn bị bắt đầu quay!”

Toàn bộ nhân viên trong phim trường lập tức trở nên nhộn nhịp.

Trợ lý của Hứa Loan cũng vội vã chạy tới chỉnh váy cho cô.

Nguyễn Thầm lùi lại vài bước, đứng ở góc khuất ít người, ánh mắt dõi theo gương mặt của Hứa Loan.

Không xa đó, Hứa Loan đang trao đổi với đạo diễn về cảnh quay cần bổ sung, vừa nói vừa khẽ gật đầu, rồi nở nụ cười nhè nhẹ:

“Cảm ơn đạo diễn.”

Rất nhanh, buổi quay bắt đầu.

Cùng với những tia sáng liên tiếp lóe lên, cả phim trường tràn ngập giao thoa của ánh sáng.

Hứa Loan đứng ở đó, nụ cười rạng rỡ, tỏa sáng như ngôi sao giữa muôn vàn ánh đèn.

Cô vốn dĩ nên luôn là như vậy – thanh cao và sáng ngời.

Nguyễn Thầm ngắm nhìn cô một lát, rồi từ từ thu ánh nhìn lại sau đó bước ra khỏi phim trường.

Nửa tiếng sau, buổi quay kết thúc.

Đám nhân viên cúi đầu chào:

“Cảm ơn chị Hứa đã vất vả.”

Hứa Loan đáp:

“Cảm ơn mọi người, mọi người cũng vất vả rồi.”

Cô vừa định về phòng thay đồ thì chợt khựng lại, đưa mắt nhìn quanh:

“ Tiểu Thầm đâu rồi?”

Trợ lý cũng ngẩn người:

“Lúc nãy cậu ấy còn đứng kia mà, chắc thấy bên trong ồn quá nên ra ngoài đợi rồi.”

Hứa Loan cảm thấy cũng có thể như vậy:

“Để tôi đi thay đồ trước.”

Khi vào phòng thay đồ, Hứa Loan cởi chiếc váy lễ phục ra, thay lại quần áo của mình, rồi nhận lấy điện thoại từ tay trợ lý và vội vàng bước ra ngoài.

Đi được vài bước, cô dừng lại.

Trợ lý hỏi:

“Chị Hứa, có chuyện gì sao?”

Hứa Loan nhìn vào màn hình điện thoại:

“Không có gì, Nguyễn Thầm đã về trường rồi.”

Trên màn hình là tin nhắn Nguyễn Thầm gửi cho cô cách đây 20 phút.

Trợ lý thắc mắc:

“Cậu ấy tự đi về sao?”

Hứa Loan cất điện thoại:

“Ngày mai em ấy thi cuối kỳ mà.”

“Bảo sao lúc nãy đạo diễn còn hỏi em liệu cậu ấy có phải bạn trai của chị không.”

Hứa Loan: “?”

Cô hỏi: “Em trả lời sao?”

Trợ lý đáp:

“Em nói cậu ấy là em trai của bạn chị thôi. Đạo diễn còn khen cậu ấy đẹp trai, hỏi có nghĩ đến việc vào showbiz không, em bảo cậu ấy đã ký với Gia Hòa rồi.”

Nói rồi, trợ lý lại hỏi:

“Nhưng mà, chị Hứa, cậu ấy có bạn gái chưa?”

Hứa Loan khẽ lắc đầu:

“Chắc là chưa đâu. Lần trước chị trò chuyện với chị gái em ấy, có nói em ấy có thích một cô gái, nhưng vì sợ bị từ chối nên mãi không dám tỏ tình.”

Trợ lý vừa ngạc nhiên vừa thắc mắc:

“Cậu ấy đẹp trai thế này, lại còn học giỏi, cô gái từ chối cậu ấy chắc cũng phải rất xuất sắc nhỉ?”

“Chuyện người khác, mình khó mà nói chắc được, đi thôi.”



Khi về đến nhà, thấy thời gian vẫn còn sớm,Nguyễn Tinh Vãn liền dọn dẹp lại nhà cửa.

Nhìn những món đồ chơi nhỏ và chiếc giường cũi, cô ngồi trên tấm thảm, ngẩn ngơ một hồi lâu.

Mới trở về có hai ngày, nhưng thời gian sau này vẫn còn dài đằng đẵng.

Rất lâu sau, cô mới dứt khỏi dòng suy nghĩ, đứng dậy và đi vào phòng tắm.

Trở lại phòng ngủ, cô mở sổ phác thảo, bắt đầu vẽ thiết kế nhẫn cưới cho Freya.

Nhưng vẽ vài bản, cô vẫn không hài lòng, xé tờ giấy ra vò lại và ném vào thùng rác.

Ngẩng lên, cô thấy đã gần một giờ sáng.

Chu Từ Thâm vẫn chưa về.

Cô cầm điện thoại lên, rồi lại đặt xuống.

Thôi vậy, sau một tháng mới về Nam Thành, công việc chắc chắn chất đống, có lẽ anh còn phải bận suốt đêm nay.

Do không buồn ngủ lắm, nên cô cũng tiếp tục phác thảo.

Đến ba giờ, cuối cùng cô mới cảm thấy chút cơn buồn ngủ ập đến.

Cô vươn vai đứng dậy, vừa mới xoay người thì chợt nghe thấy tiếng động ngoài cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK