Mục lục
Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Loan chỉ muốn nhanh chóng kết thúc chủ đề này, liền lấy túi giấy trên bàn trà lên:

"Chiều nay mình đi mua sắm, đây là quà mình mua cho các cậu, xem thử có thích không."

Quả nhiên, sự chú ý của Bùi Sam Sam liền bị chuyển hướng, cô bắt đầu mở quà.

Buổi tối, Chu Từ Thâm nhận được cuộc gọi từ Nguyễn Tinh Vãn.

Nguyễn Tinh Vãn nói:

"Em sắp đi ăn tối với Sam Sam và Hứa Loan. Anh về nhà trước đi nhé."

Chu Từ Thâm: "..."

Vừa lật giở tài liệu, anh vừa đáp:

"Thế tối ăn gì?"

"Anh ăn đồ ăn ngoài hoặc đi ăn ở đâu đó. Nhưng tuyệt đối không được đến tìm bọn em."

Nguyễn Tinh Vãn nhấn mạnh.

Chu Từ Thâm thong thả nói:

"Dùng xong là vứt?"

Nguyễn Tinh Vãn: "..."

Anh lại nói nhảm cái quái gì thế.

Người đàn ông này thật sự giỏi nói những lời hai nghĩa.

Nghĩ đến việc gần đây anh đúng là rất bận rộn, cô nói thêm:

"Thôi được, nếu không thì tối nay em về sẽ mang đồ ăn cho anh."

Chu Từ Thâm nói:

"Không cần. Em cứ vui vẻ đi, tối nay anh còn hai cuộc họp nữa, không biết lúc nào mới xong."

Nghe anh nói vậy, cảm giác tội lỗi trong lòng Nguyễn Tinh Vãn giảm đi đáng kể.

Cô đáp:

"Vậy nhé, anh tiếp tục bận đi, em đi ăn đây."

"Được."

Cúp điện thoại, Chu Từ Thâm đặt điện thoại xuống.

Lâm Nam bước vào nói:

"Chu tổng, bên Chu thị vừa gửi tin, họ đã đồng ý để chúng ta tham gia đấu thầu."

Dù đã nằm trong dự đoán, nhưng Lâm Nam vẫn có chút cảm khái.

Chu thị rõ ràng biết lý do họ tham gia vào đây, nhưng vẫn đồng ý.

Cách làm này chỉ có hai khả năng.

Thứ nhất, Chu thị cảm thấy sự tham gia của Chu Từ Thâm không ảnh hưởng gì đến kế hoạch của họ. Chu Tuyển Niên có đủ tự tin vào bản thân.

Thứ hai, mọi chuyện đã đến mức này, Chu Tuyển Niên chỉ muốn kéo tất cả cùng chôn vùi với mình, được thêm người nào thì thêm người ấy.

Dù Chu tổng không tham gia dự án Tân Ngạn Hải này, Chu Tuyển Niên cũng sẽ tìm cách khác để đưa mọi người… cùng xuống địa ngục.

Chu Từ Thâm lạnh nhạt đáp: "Ừ," rồi nói tiếp:

"Thông báo với bên London chuẩn bị, Nguyễn Tinh Vãn có thể sẽ điều tra báo cáo giám định huyết thống của Nguyễn Thầm."

Lâm Nam hỏi:

"Phu nhân nghi ngờ rồi sao?"

"Thực ra cô ấy đã nghi ngờ từ lâu, chỉ là bây giờ mới có thời gian để làm chuyện này."

"Vậy sao Chu tổng không trực tiếp nói cho phu nhân?"

Chu Từ Thâm tựa lưng vào ghế làm việc, ngón tay thon dài gõ nhịp trên mặt bàn:

"Cậu nghĩ thế nào, giữa việc tôi nói kết quả giám định cho cô ấy, và việc cô ấy tự mình trải qua bao khó khăn để phát hiện vấn đề nằm ở Trình Vị, điều nào sẽ khiến cô ấy giận dữ hơn?"

Lâm Nam thầm chậc lưỡi, trong lòng nghĩ người đàn ông này đúng là có cả ngàn cách khiến tình địch phải c.h.ế.t không chỗ chôn thân.

Chu Từ Thâm tiếp tục:

"Huống chi, hiện giờ cô ấy không thể rời Nam Thành. Những người bạn thân thiết bên cạnh cô ấy chỉ đếm trên đầu ngón tay. Người có thể đi London làm chuyện này chỉ có Bùi Sam Sam. Nếu tôi đoán không sai, Trình Vị đã nhờ Daniel giúp điều tra chuyện này. Đó cũng là lý do Daniel trở lại London."

"Bùi Sam Sam từng giúp tôi trước đây, chỉ là tiện tay làm thôi, chuyện nên làm mà."

Lâm Nam: "..."

Chương 1618

Hứa Loan cùng Nguyễn Tinh Vãn và Bùi Sam Sam ăn tối trò chuyện mãi đến 10 giờ rưỡi mới về nhà.

Vì có uống chút rượu, cô không lái xe mà gọi một chiếc taxi.

Trên đường về, Hứa Loan tựa đầu vào cửa sổ xe, nhìn ra ngoài, không biết đang nghĩ gì.

Cô như chìm vào mơ màng.

Vào đến khu chung cư, cô lên thang máy, điện thoại bất ngờ rung lên. Là tin nhắn từ người bạn ban ngày nhắc cô hỏi về mẫu bông tai mới.

Suýt nữa cô quên mất.

Hứa Loan xoa xoa trán, vừa đau vừa căng thẳng, vừa đi ra khỏi thang máy vừa gửi tin nhắn thoại cho Nguyễn Tinh Vãn.

"Có người bạn muốn mua đôi bông tai mình đeo hôm nay, nhưng trên mạng hết hàng rồi. Studio của cậu còn không? Nếu còn thì mình bảo cậu ấy mai đến lấy…"

Nói được nửa chừng, Hứa Loan đột nhiên khựng lại, vô thức buông tay khỏi nút ghi âm.

Cô sững sờ thốt lên:

"Em… sao lại ở đây?"

Nguyễn Thầm ngồi xổm trước cửa nhà cô, tay đang cầm điện thoại. Ánh sáng từ màn hình hắt lên gương mặt nghiêm nghị của cậu, khiến đường nét càng thêm sắc sảo.

Bên cạnh cậu là hai túi đựng trái cây và rau củ từ siêu thị.

Thấy cô, Nguyễn Thầm cất điện thoại, đứng lên.

Hứa Loan hỏi:

"Em đến đây từ bao giờ vậy?"

Nguyễn Thầm khẽ mím môi:

"Không lâu."

Hứa Loan không tin, ánh mắt nhìn xuống túi đồ siêu thị. Bên trong, nước đá từ một thứ gì đó đã tan chảy, để lại một vũng nước nhỏ trên sàn.

Một khả năng lóe lên trong đầu khiến cô không thể tin nổi:

"Em đừng nói với chị rằng tan học xong là đến đây luôn nhé?"

Nguyễn Thầm không trả lời, chỉ xách túi đồ lên.

Hứa Loan biết mình đã đoán đúng rồi.

Cô vừa mở khóa cửa vừa nói:

"Đến sao không gọi cho chị, hoặc ít nhất cũng nên ngồi đợi trong phòng bảo vệ chứ. Ở đây ngồi chờ lâu thế làm gì?"

Nguyễn Thầm nhỏ giọng đáp:

"Sợ làm phiền chị, nên không gọi."

Động tác mở cửa của Hứa Loan khựng lại một chút, hơi thở bỗng chốc trở nên nặng nề hơn.

Quá sức khiến người ta rung động.

Buổi sáng là cậu bộc trực như sói con, buổi tối lại hóa thành cún con ngoan ngoãn.

Chuyển đổi qua lại linh hoạt thế này, ai mà chịu nổi?

Hứa Loan khẽ ho một tiếng, cuối cùng cũng mở được cửa:

"Vào nhà đi."

Nguyễn Thầm xách đồ vào thẳng bếp.

Hứa Loan bước tới, đứng sau cậu, chần chừ giải thích:

"Buổi tối chị không bận gì đâu, chỉ đi ăn với chị gái em thôi. Lần sau có gặp tình huống như vậy, em đừng chờ thế nữa. Gọi điện cho chị, dù chị có bận đi chăng nữa, thấy tin nhắn vẫn sẽ trả lời ngay. Như vậy tốt hơn nhiều so với việc em ngồi chờ vài tiếng đồng hồ."

Nguyễn Thầm lần lượt lấy đồ từ túi ra, xếp vào tủ lạnh, giọng điềm đạm:

"Em tưởng chị sẽ đưa mã khóa cửa cho em."

Hứa Loan: "..."

Hứa Loan:

"Đừng có mơ!"

Nguyễn Thầm khẽ nhếch môi, nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng.

Hứa Loan ngồi xuống bàn ăn, có lẽ do tối qua không ngủ ngon, lại thêm một ngày dài mệt mỏi, cô lên tiếng mà giọng có chút uể oải:

"Có gì uống không? Chị uống rượu giờ khát quá."

Nguyễn Thầm lấy từ túi ra một chai nước ép, mở nắp rồi đưa cho cô.

Hứa Loan uống một hơi hết nửa chai.

Nguyễn Thầm dọn xong đồ, quay đầu lại nói:

"Trong đây có trái cây, rau củ và đồ chay. Khi không biết ăn gì, cứ mở tủ ra xem."

Hứa Loan từ từ đặt chai nước xuống, giọng lười nhác:

"Chị thấy em phí công rồi. Đợi chị hứng lên mở tủ, có khi đồ bên trong đã hỏng cả rồi."

Nguyễn Thầm ngừng lại một chút, sau đó bình thản nói:

"Em đã nói rồi, em sẽ qua nấu cho chị."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK