Ninh Hạo qua phương tiện truyền thông biết được chuyện của tập đoàn Bằng Trình, vẻ mặt lo lắng nhìn Tiếu Nhiễm:”Tiếu Nhiễm, công ty ba cậu sao rồi?”
“Cố Mạc đang nghĩ cách.” Tiếu Nhiễm mím môi, không dám lạc quan.
Tình thế dường như rất nghiêm trọng.
Hôm qua đến tận khuya Cố Mạc mới về nhà. Cô không dám làm anh phân tâm, cho nên ngủ trước không nói chuyện.
“Có muốn tớ giúp gì không?” Ninh Hạo thận trọng nói.
Nếu Tiếu Nhiễm mở miệng, anh nhất định sẽ giúp cô.
Tiếu Nhiễm lắc đầu cười:”Cảm ơn! Để mặc cho số phận đi! Hiện giờ tớ không lo công ty có phá sản hay không, tớ chỉ lo cho sức khỏe của ba.”
“Bác trai bị bệnh?” Ninh Hạo kinh ngạc nhìn Tiếu Nhiễm.
“Bị Dương Nguyệt Quyên làm cho tức giận.” Tiếu Nhiễm nắm chặt tay, “Đồ đàn bà chết tiệt! Nếu còn gặp lại, tớ sẽ đá gãy chân bà ta!”
Lần trước giáo huấn còn chưa ăn thua, Dương Nguyệt Quyên lại dám làm tổn thương ba. Quả thực đáng giận!
“Người đàn bà xấu đó làm ra bao nhiêu chuyện ác!” Ninh Hạo thở dài.
Chữ “xấu” này không phải nói về vẻ bề ngoài mà là nói nội tâm. Tâm địa Dương Nguyệt Quyên vô cùng xấu xí! Người đàn bà này thật sự là không ngừng làm sâu thêm nhận thức của anh với người xấu.
Lúc này, Vương Giai Tuệ cũng ngồi xuống bên cạnh Tiếu Nhiễm, quan tâm hỏi:”Tiếu Nhiễm, tớ nghe Cố Nhiên nói nhà cậu xảy ra chuyện. Bác trai có khỏe không?”
“Đã cấp cứu được rồi. Bác sĩ nói phải ở lại bệnh viện theo dõi thêm 2 ngày.” Tiếu Nhiễm cười cảm kích nhìn Vương Giai Tuệ.
“Vậy là tốt rồi.” Vương Giai Tuệ cười nói với Tiếu Nhiễm, “Ở hiền gặp lành. Tiếu Nhiễm, nhất định bác trai sẽ vượt qua được cửa ải khó khăn này. Với lại, còn có anh Cố, cậu đừng lo lắng quá. Ôn tập cho tốt, muốn thì đỗ không thể phân tâm.”
“Tớ biết. Lớp trưởng, Giai Tuệ, cảm ơn hai ngườ.” Tiếu Nhiễm cảm động nắm tay Giai Tuệ.
Tuy rằng Giai Tuệ khuyên cô không được phân tâm, cô có hiểu nhưng thật khó mà bình tĩnh được.
Nhìn thấy sách vở lại thì lại nhớ đến gương mặt yếu ớt của ba.
Mí mắt cô giật giật rất nhiều.
Luôn luôn có một dự cảm bất an.
Sau khi tan học, nói lời tạm biệt với Vương Giai Tuệ và Ninh Hạo xong, cô ngồi vào chiếc xe mà Cố Mạc phái tới:”Anh Tiểu Trương, sao Cố Mạc không tới?”
“Anh Cố còn một số việc phải giải quyết. Anh ấy dặn tôi đưa đưa cô về nhà trước.” Tiếu Trương cười nói.
“Ừm.” Tiếu Nhiễm nhìn ra cửa sổ, ánh mắt ảm đảm.
Chuyện của công ty hẳn là rất khó giải quyết?
Bằng không Cố Mạc sẽ không tăng ca liên tục.
Dương Nguyệt Quyên đồ đàn bà xấu xa!
Hận thù mà cô dành cho Dương Nguyệt Quyên lại tăng thêm một phần!
“Tiểu Trương, tôi muốn tới bệnh viện.” Tiếu Nhiễm nói với tài xế đang khởi động xe.
“Nhưng anh Cố dặn tôi…” Tiểu Trương do dự.
“Anh nghe tôi hay nghe Cố Mạc?” Tiếu Nhiễm bực mình nghiêm mặt nói.
“Nghe….” Tiểu Trương quay đầu khó xử nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, “Thưa cô, nếu anh ấy có tức giận, cô nói đỡ cho tôi nhé.”
“Nhất định!” Tiếu Nhiễm khẽ cười vỗ vỗ bả vai Tiểu Trương,”Có tôi, Cố Mạc không dám giận anh. Với lại, tôi cố ý muốn đến bệnh viện, anh muốn cản cũng không được.”
“Được rồi.” Lúc này Tiểu Trương mới đồng ý.
Vương Giai Tuệ và Ninh Hạo đi đến cửa trường học, nhìn thấy chiếc Maybach vừa mới chạy đi, đằng sau co một chiếc xe màu đen cũng chạy theo, dường như đang theo dõi. Maybach đi nhanh, nó cũng đi nhanh. Maybach đi chậm lại, nó cũng chậm theo, cho dù có thể vượt nó cũng không vượt.
Vương Giai Tuệ cảnh giác nhìn chiếc xe kia, nói với Ninh Hạo:”Ninh Hạo, chiếc xe kia không bình thường, tớ lo cho Tiếu Nhiễm.”
“Tớ đi theo nó. Nếu nó gây bất lợi cho Tiếu Nhiễm, tớ lập tức báo cảnh sát.” Ninh Hạo đep cặp sách lên lập tức gọi taxi.
“Tớ đi với cậu!” Vương Giai Tuệ chạy tới, mở cửa xe bên kia ngồi vào.