"Đang xã giao." Cố Mạc bất đắc dĩ cười nói.
"Đều đã mười một giờ rồi còn xã giao cái gì?" Tiếu Nhiễm cau mày hỏi.
"Bạn học cũ... Tụ họp." Cố Mạc nói chuyện có chút khó khăn, tựa hồ như uống khá nhiều.
"Bạn học cũ? Có mỹ nữ là cao hứng thôi? Uống nhiều vào! Uống đến chết luôn đi!" Tiếu Nhiễm bất mãn nói. Cố Mạc tại thành phố A chỉ có bạn tiểu học cùng trung học, nếu là bạn học thời trung học, vậy nói không chừng cũng là những nữ sinh đã từng thầm mến anh.
"Bọn họ là người cùng công ty... Đều có công việc cần lui tới, mỗi người một ly, anh liền không cẩn thận... Uống có chút nhiều." Cố Mạc khẩn trương giải thích.
"Đã biết là uống nhiều, vậy mà vẫn còn không biết đường nhanh chóng về nhà để bà nội nấu canh giải rượu cho anh?" Tiếu Nhiễm lo lắng quở trách Cố Mạc.
"Hiện tại anh đang ở thành phố B." Cố Mạc thở dài.
"Anh chừng nào thì đi? Đến em cũng không biết." Tiếu Nhiễm lập tức cảm thấy có chút khó chịu.
Ngay cả anh đi công tác cô cũng không biết.
Có phải anh cảm thấy làm gì và ở đâu cũng không cần nói cho cô một tiếng không?
"Anh sợ ảnh hưởng đến kỳ thi cuối kỳ của em. Nha đầu, đừng nghĩ ngợi lung tung, anh đây là liều mạng đem công tác làm xong là muốn có nhiều thời gian rảnh ở bên em." Cố Mạc khẩn trương dỗ giành Tiếu Nhiễm, chỉ sợ cô lại không vui.
"Tin anh một lần." Tiếu Nhiễm bĩu môi, "Để cho Lynda đưa anh về khách sạn, anh đừng có uống đến mức thủng dạ dày đấy nhé.”
"Vẫn là bà xã lo cho anh nhất. Bọn họ chỉ biết liều mạng trút rượu cho anh." Cố Mạc cảm khái cười nói.
"Biết em thương anh thì nhanh chóng xong việc rồi về đón em. Anh không đến đón em, ba em làm sao có thể khảo nghiệm anh?" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói.
"Em nói là cha vợ đáp ứng cho anh đón em về nhà?" Cố Mạc có chút kinh hỉ.
"Không đáp ứng. Nhưng cũng không phản đối. Ông ấy nói muốn khảo nghiệm anh." Tiếu Nhiễm dặn dò Cố Mạc, "Anh nên nghĩ xem làm sao để nói cho thật tốt, đừng để cho ba phải đuổi anh ra ngoài.”
"Anh đã sớm nghĩ nên nói như thế nào rồi. Chờ anh!" Cố Mạc có chút vội vàng. Nếu biết Tiếu Bằng Trình không còn cố chấp ngăn cản nữa, nói cái gì anh cũng sẽ không đồng ý tới thành phố B.
"Anh nhanh về khách sạn đi! Đến khách sạn rồi nhớ gửi tin nhắn cho em." Tiếu Nhiễm khẩn trương dặn dò Cố Mạc. Trễ như vậy, anh lại còn uống nhiều nữa, mặc dù là ở Bất Dạ Thành tại thành phố B, nhưng cũng có khả năng gặp nguy hiểm a.
"OK!" Cố Mạc tựa hồ như dùng sức hôn một cái lên điện thoại.
Cúp điện thoại xong, Tiếu Nhiễm liền ngồi chờ tin nhắn của anh.
Thời gian trôi qua thật chậm!
Lúc cô sắp không chịu được nữa thì Cố Mạc rốt cục cũng gửi tin nhắn qua.
" Anh đến nơi rồi."
"Vậy thì được. Em yên tâm rồi." Tiếu Nhiễm rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm."Trong khách sạn có thuốc tỉnh rượu không? Còn có, anh có đi mua được không đấy."
Cố Mạc đột nhiên gửi tới một đoạn ghi âm: "Anh còn chưa có say đến trình độ như thế. Có bà xã thật tốt!"
"Nhớ em sao?" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười hỏi.
"Nhớ." Cố Mạc lập tức gửi tin nhắn qua.
Tiếu Nhiễm: Video clip!
Cố Mạc: Video clip!
Hai người cơ hồ là đồng thời gửi tin nhắn qua cho đối phương.
Tiếu Nhiễm gửi qua cho Cố mạc một cái icon cười to.
Tiếu Nhiễm đổi sang dùng IPAD, sau khi vào đăng nhập, hướng anh làm một cái mặt quỷ: "Chú, anh cứ nhớ em như vậy, về sau làm sao đi công tác bây giờ?"
Cố Mạc nghịch ngợm vươn tay, hướng tới vị trí cái mũi của Tiếu Nhiễm làm động tác nhéo nhéo: "Em phải tính đi!"
" Cho anh cơ hội!" Tiếu Nhiễm kiêu ngạo cười nói.
"Vâng! Là vinh hạnh của anh!" Cố Mạc bất đắc dĩ nhíu mày.
Tiếu Nhiễm ôm IPAD, cấp cho Cố Mạc một chiếc môi thơm.
Cố Mạc nhìn cô trên màn hình, có chút vô lực.
"Không thích?" Tiếu Nhiễm nhăn mũi hỏi Cố Mạc.
"Hôn không tới, mất hứng." Cố Mạc cảm khái thở dài.
"Chờ anh trở về." Tiếu Nhiễm lại làm động tác hôn Cố Mạc lần nữa.
Cố Mạc thấp giọng lẩm bẩm: "Thật muốn ôm em."