Mục lục
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếu Bằng Trình về đến nhà, tìm một vòng lầu trên lầu dưới cũng không tìm được Dương Nguyệt Quyên cùng Tiếu Lạc, liền lấy điện thoại ra gọi điện cho bà ta, lạnh lùng hỏi: "Bà cùng tiểu Lạc ở đâu?"


"Bằng Trình? Thật kỳ lạ. Ông còn nhớ rõ tôi cùng tiểu Lạc sao?" Dương Nguyệt Quyên kinh ngạc nói.


"Bà cùng tiểu Lạc lập tức trở về cho tôi!" Tiếu Bằng Trình không vui ra lệnh.


Ông chắc chắn phải cùng Dương Nguyệt Quyên ly hôn!


Giữ lại người đàn bà này lại chính là một tai họa!


" Không phải ông muốn cùng tôi ly hôn sao? Trong lòng tôi khó chịu nên đã để cho tiểu Lạc theo tôi đến Paris giải sầu. Nếu ông muốn gặp hai mẹ con tôi thì đến Paris tìm." Dương Nguyệt Quyên ngạo mạn cười nói.


" Bà có thể không trở lại! Chỉ cần ký vào giấy thỏa thuận ly hôn, gửi về đây cho tôi là được!" Tiếu Bằng Trình lạnh mặt nói.


Dương Nguyệt Quyên hại chết ba vợ, khiến Tiếu Nhiễm thiếu chút nữa cũng bị giết chết, hại con bé mất đi đứa con đầu lòng... Bà ta làm nhiều chuyện xấu như vậy, vậy mà vẫn còn tâm tình chạy tới Paris giải sầu!


Tiếu Bằng Trình bị Dương Nguyệt Quyên làm cho tức giận đến trán nảy gân xanh liên tục, cảm giác máu nóng như đang chảy ngược, sôi sùng sục.


"Ông muốn cho tôi ký cái gì?" Dương Nguyệt Quyên làm bộ không nghe rõ, thanh âm càng ngày càng nhỏ, “ Ông nói cái gì tôi nghe không rõ lắm."


Nghe thấy tiếng điện thoại bị cắt đứt, Tiếu Bằng Trình tức giận ném điện thoại lên giường, căm tức túm tóc: "Đáng giận!"


Lúc đấy không biết con mắt nào của ông bị mù, mới có thể bị Dương Nguyệt Quyên hấp dẫn?


May mắn lúc Nhã Lam mất cũng không biết ông ở bên ngoài... Chẳng thế thì ông sẽ tự trách tới chết mất.


...


Giờ phút này, Dương Nguyệt Quyên đang ở Paris Pháp lạnh lùng cười tắt điện thoại, vứt vào trong túi.Tiếu Lạc đổi y phục khác đi tới, làm nũng hỏi: "Mẹ, đẹp không?"


Dương Nguyệt Quyên nhìn con gái càng ngày càng xinh đẹp, hài lòng cười nói: "Đẹp! Con gái của mẹ mặc cái gì chả đẹp.


"Con đi đổi bộ này nữa." Tiếu Lạc lấy một bộ y phục khác từ trên giá áo xuống, chạy vào phòng thay đồ.


Hai mẹ con mua một đống đồ, đi ra khỏi khu thương mại, lái xe trở lại khách sạn.


"Mua quần áo nguyên lai cũng thật khổ." Tiếu Lạc mệt đến mức nằm ngã xuống giường.


"Đó là bởi vì con mua quá nhiều." Dương Nguyệt Quyên ngạo mạn cười nói.


"Con lại không cần xem sắc mặt ba cùng Tiếu Nhiễm, có thể tùy tâm sở dục mua quần áo mới, con đương nhiên muốn mua nhiều chút!" Tiếu Lạc từ trên giường ngồi xuống, gảy gảy vài lọn tóc, lo lắng hỏi, "Mẹ, mẹ nói ba có thể tra ra việc chúng ta nổ súng giết Tiếu Nhiễm hay không?"


"Khẩu súng kia đã bị mẹ ném vào trong sơn cốc, không có khả năng tìm được! Ông ta cũng không có chứng cứ gì, chỉ dựa vào phán đoán cũng có thể buộc tội chúng ta sao? Con đừng suy nghĩ lung tung. Lúc này chúng ta bình nứt không sợ vỡ, theo chân bọn họ đấu tới cùng!" Dương Nguyệt Quyên âm lãnh cười cười.


Lần này không thành công làm cho Tiếu Nhiễm rơi xuống, bà sẽ tìm cơ hội khác!


Bà phải hy sinh thanh xuân, cùng Tiếu Bằng Trình dây dưa quấn quít nhiều năm như vậy, cũng không phải chỉ vì một tờ giấy chứng nhận kết hôn không đâu mà kết thúc.


“ Con đây liền không cần lo lắng rồi. Mẹ, buổi tối chúng ta đi quán bar đi!" Tiếu Lạc hưng phấn đề nghị.


"Con là muốn đi uống rượu, hay là muốn đàn ông?" Dương Nguyệt Quyên cởi áo khoác, treo trên giá áo, quay đầu lại hỏi.


"Đều muốn! Con sống 15 năm, còn chưa có đi bar lần nào." Tiếu Lạc điềm đạm đáng yêu nói.


"Vậy thì an phận chút cho mẹ! Thân thể con gái cũng là vũ khí, phải dùng tại thời điểm quan trọng nhất." Dương Nguyệt Quyên nói xong, liền đổi một chiếc ao khoác khác, nói với Tiếu Lạc, "Con thay y phục khác đi, đi làm SPA với mẹ!"


"Vâng!" Nghe thấy Dương Nguyệt Quyên nói, Tiếu Lạc lập tức đầy hưng phấn, nhảy xuống giường, chọn một bộ trong đống y phục mới mua ra thay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK