Cô chạy tới, ôm ấy eo của anh từ phía sau, an tĩnh nghe anh nói chuyện.
Anh cúp điện thoại, cười cầm tay cô đặt trên bụng mình: “Em nói Cố Nhiên dính người, thật ra em còn dính hơn nó.”
“Chẳng lẽ anh không thích.” Tiếu Nhiễm quấn đến trước mặt Cố mạc, ôm lấy hông của anh.
“Thích!” Cố Mạc nâng mặt Tiếu Nhiễm, cúi đầu hôn lên môi cô.
“Không cần.” Tiếu Nhiễm vươn tay ngăn lại môi anh.
Cố Mạc nhíu mày, bất mãn nhìn cô.
Tiếu Nhiễm lấy điện thoại từ trong túi áo ra, nói với anh: “Anh đã đồng ý với em, chat webcam.”
Cố Mạc đen mặt: “Em vẫn nghĩ thật?”
Tiếu Nhiễm dùng lực gật đầu.
Cố Mạc bất đắc dĩ ngồi xuống bên cạnh cô, chuyển được.
Tiếu Nhiễm hướng tới màn hình làm mặt quỷ: “Chú, đã lâu không thấy, có nghĩ nhớ em không?”
“Đã lâu?” Cố Mạc quay đầu nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm.
“Anh thật sự muốn trả lời vấn đề của em.” Tiếu Nhiễm xoay đầu anh về phía màn hình, khí phách ra lệnh.
“Muốn.” Cố Mac bất đắc dĩ cười cười.
“Có bao nhiêu nghĩ muốn?” Tiếu hieemxlaajp tức đá lông nheo với màn hình.
Cố Mạc thiếu chút nữa thổ huyết: “Muốn gục em.”
Tiếu Nhiễm thét chói tai muốn nhảy xuống đất, liền bị Cố Mạc ôm ngang hông, ném về trên giường
Tiếu Nhiễm vừa né tránh nụ hôn của anh, vừa cầu xin tha thứ: “Chú, em chỉ đùa với anh thôi.”
“Anh alf thật.” Cố Mạc áp hai tay cô lên đỉnh đầu, đặt môi lên môi cô cười nói.
“Em còn chơi chưa đã, vẫn còn video.” Tiếu Nhiễm làm nũng nói.
“Video đẹp trai hơn anh sao?” Cố Mạc nhíu mày
“Đó là một mệnh đề.” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm nở nụ cười.
Cố Mạc trong clip và Cố Mạc trong hiện thực là một người, đều đẹp trai.
Cố mạc cúi đầu ngậm chặt môi Tiếu Nhiễm, trằn trọc mút vào...
Hạnh phúc, giống như lá phong mùa thu, xinh đẹp khiến cho người ta không kìm lòng được.
Sau khi chăm sóc giáo sư Cố, Tiếu Nhiễm đến đại học Q như cá gặp nước, mấy giáo viên khác đều đối với cô rất tốt.
Đảo mắt, mùa đông đã tới rồi.
Không dám hôn lễ lửa sém lông mày, nhưng Cố mạc lại giống như không thèm quan tâm.
Tiếu Nhiễm có chút lo âu, cũng có chút thất vọng.
Chẳng nhẽ anh cũng không chờ mong hôn lễ này?
Chủ nhật, Giai Tuệ lại hẹn gặp cô, nói muốn cùng đi dạo phố.
Tiếu Nhiễm chỉ khoác áo gió, đi dạo.
Đến trung tâm thương mại, lại không thấy Giai Tuệ.
Có lẽ cô ấy bận?
Tiếu Nhiễm đứng ở nơi dễ trong thấy nhất để chờ ô.
Đột nhiên, cả đám người xôn xao.
Tiếu Nhiễm bồn chồn nhìn theo tầm mắt của mọi người về phía màn hình lớn ngoài trời.
Cô bị hìh ảnh của Cố Mạc trên đó hấp dẫn.
“Vợ à, người ta chỉ cho anh 3 phút, không thể nói quá nhiều, anh chỉ muốn nói anh yêu em.”
Cố Mạc nói xong, trên màn hình lớn liền phát một video clip.
Trong đó, có thời gian đã đi qua bọn họ từng chút một như thế nào, có yêu có hận, có nước mặt, có tiếng cười.
Tiếu nhiễm nhìn mà nước mắt không nhịn được tràn ra.
Lúc này, Cố Mạc mang theo một bó hoa xuất hiện trước mặt Tiếu Nhiễm.
Anh quỳ một gối xuống trước mặt cô, thành khẩn nói: “Tiểu Nhiễm, anh yêu em, mời em gả cho anh.”