Ưng Mẫn lập tức ngăn cản Tưởng phu nhân:”Bác gái, bác làm như vậy sẽ chỉ đẩy Cố Mạc ra xa hơn thôi, sẽ làm cho anh ấy càng yêu Tiếu Nhiễm hơn.”
Tưởng phu nhân sửng sốt:”Tôi phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tôi phải trơ mắt nhìn Cố Mạc quên mọi dấu vết của Y Nhiên?”
Nếu nói như vậy, bà tức giận, nhưng người đau khổ nhất chính là Y Nhiên.
Y Nhiên yêu Cố Mạc như vậy, không thể cứ như vậy Tiếu Nhiễm làm tình yêu đó biến mất.
“Cái này..” Ưng Mẫn khó xử nhìn Tưởng phu nhận, “Cháu không thể giúp bác. Cố Mạc biết sẽ trách cháu.”
Tưởng phu nhân vừa nghe Ưng Mẫn nói, đã biết cô có kế sách, vì thế mới nói:”Cô sợ cậu ta làm cái gì? Cô cứ việc nói cho tôi biết làm thế nào mới được. Yên tâm, tôi sẽ không nói cho cậu ta biết chủ ý là của cô.”
“Cái kia…..” Ưng Mẫn vẫn do dự nhìn Tưởng phu nhân.
“Cái gì? Nói mau!” Tưởng phu nhân có chút lo lắng thúc giục nói.
“Không thể tác động đến Cố Mạc, không phải là còn có Tiếu Nhiễm sao?” Ưng Mẫn quỷ dị nhìn, dường như đang ám chỉ cái gì.
Tưởng phu nhân lập tức hiểu ra”Ý cô muốn Tiếu Nhiễm xuống tay, để nó ngăn cản Cố Mạc?”
“Cô ta rất quý trọng bác, nhất định sẽ nghe lời bác.” Ưng Mẫn cười gật đầu.
“Được! Cứ làm như thế đi!” Tưởng phu nhân nhớ tới Tiếu Nhiễm thuận theo mình thế nào, không nói thêm nữa.
Cho nên chỉ cần Tiếu Nhiễm ra tay bên này, rất có thể sẽ đạt được mục đích.
“Bác trăm ngàn lần đừng để cho Cố Mạc và Tiếu Nhiễm biết đây là chủ ý của cháu. Bằng không cháu và Cố Mạc đến bạn bè cũng không làm được.” Ưng Mẫn vội vàng dặn dò.
…………
Thời điểm Tiếu Nhiễm nhận được điện thoại của Tưởng phu nhân có chút kinh ngạc.
Đã lâu rồi Tưởng phu nhân không hề liên lạc gì với cô, hận thù đối với cô không thể hóa giải.
“Bác gái, có chuyện gì ạ?” Cô bất an hỏi.
“Cố Mạc đang ở bên cạnh cô sao?”
“Không ạ. Bác tìm anh ấy?” Tiếu Nhiễm lập tức thận trọng hỏi.
“Đúng lúc cậu ta không ở bên cô. Tôi có lời muốn nói.”
“Bác nói đi ạ. Cháu nghe.” Tiếu Nhiễm nhu thuận nói.
Đối với Tưởng phu nhân, cô có giác tội lỗi thật sâu.
Cô có chịu ấm ức thế nào cũng không thể trách Tưởng phu nhân.
“Tôi nghe nói Cố Mạc đã đổi tên Mạc Y thành GX, muốn sáp nhập với tập đoàn Bằng Trình. Nói cho cô biết, tôi không đồng ý!” Tưởng phu nhân cứng rắn ra lệnh.
“Bác gái….” Tiếu Nhiễm sửng sốt.
Lúc Cố Mạc nói muốn đổi tên, cô chỉ có cảm động, mà quên mất Tưởng phu nhân có lẽ sẽ phản đối.
“Tôi sẽ không để cho cô xóa bỏ con gái của tôi ra khỏi cuộc đời Cố Mạc đâu. Con bé là quá khứ của Cố Mạc, là tình yêu đích thực của Cố Mạc, là người mà Cố Mạc cả đời này cũng không thể quên!” Tưởng phu nhân cố chấp nói.
“Bác gái, là Mạc Y muốn mua tập đoàn Bằng Trình, sẽ mở rộng phạm vi kinh doanh của Mạc Y…..” Tiếu Nhiễm muốn giải thích một chút, tìm một biện pháp tiện cả đôi đường.
“Tôi không hiểu thương trường! Tôi chỉ biết Cố Mạc muốn mạt sát Y Nhiên! Tôi không cho phép! Việc mua lại tập đoàn Bằng Trình phải lập tức đình chỉ! Nếu cô không thể ngăn cản được Cố Mạc, tôi sẽ chết cho cô xem! Tôi nói được làm được!” Tưởng phu nhân nói xong, liền cúp máy.
Tiếu Nhiễm khiếp sợ trừng lớn mắt.
Tưởng phu nhân lại phản ứng mãnh liệt như vậy.
Tự sát?
Nếu cô không ngăn cản Cố Mạc, bà ấy sẽ trở thành người thứ hai của nhà họ Tưởng chết vì cô.
Tội nghiệt của cô sẽ tăng thêm một tầng.
Cô không thể để cho Tưởng phu nhân tự sát!
Mạc Y và tập đoàn Bằng Trình có tồn tại hay không đã không còn ý nghĩa gì với cô.
Cô không thể gây ra tội ác thêm nữa.