"Trưởng thành rồi hả đâu mà đã biết uống rượu?" Ninh Hướng Thiên có chút không vui khiển trách.
"Ba?" Ninh Hạo ổn định cước bộ, cố gắng mở to hai mắt nhìn về phía ba mình.
"Con nhìn một cái xem con bây giờ thành cái bộ dàng gì rồi hả ? Chỉ vì một người con gái mà con đánh mất hết mặt mũi của nhà họ Ninh chúng ta!" Ninh Hướng Thiên tức giận rống lên..
Nếu không phải lúc trước Ninh Hạo cầu xin ông hỗ trợ, ông còn không biết vậy mà con trai ông lại đi thích một người phụ nữ có chồng.
Ông cứ nghĩ rằng con trai thông minh như vậy, khẳng định có thể nghĩ thông suốt, sẽ không tái phạm nữa, không ngờ anh còn cố chấp hơn ông tưởng.
"Con không hề làm mất mặt nhà họ Ninh chúng ta!" Ninh Hạo thẳng thắn kiêu ngạo mà nói, "Con mỗi lần thi đều giành giải nhất, lần này cũng sẽ không rớt xuống vị trí thứ 3. Con là học sinh 3 tốt, là cán bộ ưu tú trong khoa, là người vô địch trong cuộc thi toán học toàn quốc..."
"Vâng! Bề ngoài của anh thật sự không để cho người ta tìm ra tật xấu nào. Nhưng anh cũng không thể lại đi yêu một người phụ nữ đã có chồng chứ! Tôi mặc kệ hai người là cái gì mà thanh mai trúc mã, mau chóng vứt hết nhớ thương trong đầu đi cho tôi! Con dâu Ninh gia chúng ta nhất định phải trong sạch, ngoan ngoãn dịu hiền! Đừng nói là phụ nữ đã có chồng, cho dù đã ly hôn cũng không được!" Ninh Hướng Thiên dùng lực vỗ mạnh vào cái bàn.
Lúc này, Ninh phu nhân vẫn luôn im lặng ngồi trên ghế bỗng cau mày giữ chặt Ninh Hướng Thiên, nói: "Có chuyện gì thì cũng từ từ nói với tiểu Hạo! Sao lại nóng giận như vậy?”
"Tôi vẫn nơm nớp lo sợ, không dám làm ra điều gì để thiên hạ phải cười chê. Kết quả thì sao?? Con trai tôi lại bôi một vết lên mặt ba nó. Bà bảo tôi làm sao có thể không tức giận?" Ninh Hướng Thiên phẫn nộ nói.
Là một thành viên của Ninh gia, tất phải học được cách sinh tồn trong giới thương trường. Mấy năm nay, ông vẫn luôn phi thường cẩn thận, không để cho địch có cơ hội đả bại mình. Không nghĩ tới tất cả lại bị hủy trong tay con trai mình. Một khi tin tức Ninh Hạo theo đuổi một người phụ nữ đã có chồng bị phát tán ra ngoài, tiền đồ của anh coi như cũng đổ xuống sông xuống biển.
Người nhà họ Ninh, mỗi bước đi đều phải nghĩ cho tường tận, Ninh Hạo thế nhưng một chút cũng không nghĩ giống ông, xử lý mọi việc đều theo cảm tính.
Ông còn không biết tại sao ông vạch ra kế hoạch tương lại cho Ninh Hạo tốt như vậy, Ninh Hạo vì cái gì lại không nghe theo sắp xếp của ông đi du học ở nước ngoài. Nguyên lai là bởi vì bên cạnh có Tiếu Nhiễm a .
"Con yêu ai là tự do của con! Không có quan hệ gì tới ba!" Ninh Hạo lắc đầu, cố gắng sử dụng bộ não để cãi lại cha mình.
Lúc này khi đầu óc càng ngày càng choáng váng mơ hồ, anh bắt đầu cảm thấy hối hận khi đã uống rượu. Đều nói uống rượu có thể giải sầu, anh uống xong chẳng những không giải được sầu, mà trái lại càng thống khổ hơn, trong đầu đều ngập tràn bóng dáng của Tiếu Nhiễm.
"Không có quan hệ gì với ba? Ngày nào đó báo đưa tin nói con trai của nhà họ Ninh là bên thứ ba chen chân vào phá hoại gia đình nhà người khác, lúc đấy anh liền biết có vấn đề gì hay không rồi!" Ninh Hướng Thiên tiến thêm vài bước về phía trước, tức giận cho Ninh Hạo một cái tát: "Tỉnh lại chưa? Tỉnh lại rồi thì thu thập một ít đồ đạc cho ba! Ngày mai sẽ đưa anh đi Anh quốc!"
"Con không đi!" Ninh Hạo lạnh lùng nói xong, liền đi nhanh lên lầu.
Bất luận là việc gì anh cũng đều không thỏa thuận, đặc biệt là những chuyện có liên quan tới Tiếu Nhiễm anh lại càng không nhượng bộ.
Anh nhất định phải ở bên cạnh Tiếu Nhiễm.
Cô ở nơi nào, anh liền ở nơi đó.
"Thằng con bất hiếu! Anh đứng lại đó cho tôi!" Ninh Hướng Thiên tức giận rống to, liền vớ lấy chén trà bên cạnh ném đi.
Cái chén không có nện vào Ninh Hạo, nhưng lại xẹt qua mi tâm anh lưu lại một vết đỏ nhợt nhạt.
"Đủ rồi!" Ninh Hạo ôm trán, đau đến kêu to: "Con cùng Tiếu Nhiễm trong sạch, ba không cần nhực nhã con, lại càng không cần làm tổn thương người vô tội! Sang Anh du học?? Con tuyệt đối sẽ không đi! Ba năm trước đã không, hiện tại cũng không, ba năm sau lại càng không!"