Chương 1469: Chương
Hôn lễ của Cố Tương được tổ chức ở trung tâm thương mại quốc tế xx, hôn lễ long trọng nhưng không xa hoa mà cực kỳ ấm áp.
Tiếu Nhiễm và Giai Tuệ cũng như thành viên đoàn phù dâu, làm khó xử Tần Viễn Chu một phen.
Lúc ném hoa tươi, Cố Tương quay đầu nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm.
Đối với anh hai và Giai Tuệ, cô thật không lo lắng. anh hai có cách để Giai Tuệ gả cho anh. Nhưng anh cả thì khác, anh và Tiếu Nhiễm muốn gương vỡ lại lành cũng không dễ dàng.
Lúc Tiếu Nhiễm bị hoa tươi nện trúng trán, sửng sốt một chút.
“Nhanh cướp lấy.” Vương Giai Tuệ nhanh chóng nhảy dựng lên tiếp được hoa rồi nhét vào trong tay Tiếu Nhiễm: “Đã đập vào đầu cậu, sao cậu không nhận lấy?”
“Mình không nghĩ muốn cướp đoạt với mọi người.” Tiếu Nhiễm nhét hoa tươi vào trong tay Giai Tuệ: “Là cậu tiếp được, nên là cho cậu.”
“Đập vào đầu cậu trước.” Vương Giai Tuệ nhét lại trên tay Tiếu Nhiễm: “Mình và Cố Nhiên tạm thời chưa tính sẽ kết hôn, trái lại cậu và anh cả mau bổ sung hôn lễ mới đúng chính sự.”
“Mình cũng chưa tính gả cho Cố Mạc.” Tiếu Nhiễm cười nói.
Cố Mạc nói anh mới viết tiếp nhật ký theo đuổi vợ, anh còn chưa viết thế nào..
“Đã bàn đến rồi còn chưa gả đi sao?” Vương Giai Tuệ kinh ngạc nhìn Tiếu Nhiễm: “Cậu vẫn định chì chiết anh ấy bao lâu nữa?”
“Đến khi nào anh ấy viết xong nhật ký theo đuổi vợ.” Tiếu Nhiễm cười khẽ nháy mắt.
“Nhật ký theo đuổi vợ cái gì?” Vương Giai Tuệ tò mò hỏi han.
“Bí mất.” Tiếu Nhiễm cười.
...
Rốt cuộc Cố Tương gả ra ngoài, bà nội Cố thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó lại bắt đầu quan tâm Cố Mạc và Tiếu Nhiễm.
Từ trung tâm tiệc cưới về nhà, cô liền kêu Tiếu Nhiễm đến bên cạnh: “Tiếu Nhiễm, tiếp theo nên đến lượt cháu và Cố Mạc rồi. Cháu định khi nào thì để bà nội cao hứng?”
“Bà nội, chúng cháu không vội. Cháu tốt nghiệp đại học cũng chưa muộn.” Tiếu Nhiễm vừa xoa bả vai cho bà nội, vừa cười trả lời.
“Chờ cháu tốt nghiệp thì Cố Mạc đã già rồi.” Bà nội Cố đanh mặt, bất mãn nói.
“Gìa?” Nghe được bà nói, Tiếu Nhiễm nở nụ cười.
“Đó cũng không phải, nó so với những bạn học sơ trung, bây giờ đã có con rồi.” Bà nội Cố có chút gen tỵ.
“Bà để cho anh ấy sinh một đứa đi.” Tiếu Nhiễm nhìn Cố Mạc xuống lầu, nghịch ngợm nói.
“Cháu không phối hợp, nó sinh thế nào?” Cố bà nội đanh mặt nói.
“Bà nội!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt ôm cổ bà nội.
“cháu nên biết, Tiểu Mạc không lấy ai khác ngoài cháu.” Bà nội Cố ha ha vỗ tay Tiếu Nhiễm.
“Hai người đang nói đến cháu sao?” Cố Mạc ngồi vào đối diện, cười nhạt hỏi.
“Bà và Tiếu Nhiễm thảo luận vầ cháu trai thôi.” Bà nội Cố cười nói.
“Bà nội!” Tiếu Nhiễm thẹn thùng dán mặt lên mặt bà, bất mãn sẵng giọng.
“Bà nội, cháu sẽ cố gắng.” Cố Mạc nhàn nhạt cười nói.
Nghe được Cố Mạc nói, Tiếu Nhiễm trừng mắt: “Cố gắng?”
“Không cố gắng sao cưới được vợ? Cưới không được vợ thì sao có con>: Cố Mạc ra vẻ đương nhiên.
“Hai đứa đừng ở trước mặt bà khua môi múa mép nữa. Nhanh kết hôn mới là chuyện quan trọng hơn.” Bà nội Cố nghiêm trang ra lệnh.
“Bà nội, cháu tôn trọng quyết định của Tiếu Nhiễm. Cô ấy nói khi nào kết hôn thì liền lúc đó mới kết hôn. Cô ấy không muốn có con thì bây giờ tạm thời không cần.” Cố Mạc nhìn bà nội, thật sự nói.
“Tiếu Nhiễm?” Bà nội Cố thấy cháu trai kiên định như vậy, đành phải chuyển hướng sang Tiếu Nhiễm.
“Cháu mới mười chín tuổi. Bà nội, chúng cháu không vội.” Tiếu Nhiễm xấu hổ cúi đầu nói.