“Nha đầu, nếu anh đã quyết định ở bên em nghĩa là anh đã lựa chọn buông bỏ tất cả. Ưng Mẫn không thể chọc phá tình cảm của chúng ta đâu.” Cố Mạc chân thành nó. “Nếu anh có thể dễ dàng thay lòng đổi dạ như vạy, còn có thể nói yên em hay sao?”
“Anh cũng nghe ra được Ưng Mẫn đang châm ngòi ly gián sao?” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, tủi thân nhìn Cố Mạc.
Nếu Cố Mạc không nhìn ra được mục đích của Ưng Mẫn, cũng sẽ cảm thấy là cô đang cố tình gây sự. Vừa hay, Cố Mạc cũng không ngốc.
“Cô ấy hình như còn chưa quên được, lại bị đả kích bởi sự cố khi chữa bệnh, mới có thể trở nên có chút chanh chua. Nha đầu, cho cô ấy thêm chút thời gian.” Cố Mạc vuốt ve hai má Tiếu Nhiễm, trầm giọng nói.
Anh biết Ưng Mẫn luôn cố gắng vươn lên, một cô gái thiện lương lịch sự tao nhã, đêm nay sự thất thường của cô ấy hẳn là do bị ảnh hưởng bởi sự cố trong công việc. Sự ghen tị và tuyệt vọng sẽ làm cho tính cách con người trở nên vặn vẹo.
Ưng Mẫn hẳn là cũng sẽ không muốn chính mình biến thành một người như vậy.
“Nếu em so đo thì lại thành ra em không hiểu chuyện rồi.” Tiếu Nhiễm bĩu môi, nổi giận nói.
Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm vào lòng, yêu chiều hôn lên đỉnh đầu cô:”Ngoan. Chúng ta không cần phải cãi nhau về một người ngoài.”
Tình cảm của anh và Tiếu Nhiễm vừa mới hào hợp trở lại, anh sẽ không để cho bất kỳ nguyên nhân nào chọc phá sự ngọt ngào này.
Nghe Cố Mạc nói Ưng Mẫn là người ngoài, tâm tình của Tiếu Nhiễm cũng đã tốt lên nhiều.
“Nếu em so đo với cô ta có phải em cũng sẽ trở thành người đàn bà đanh đá không?” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm lè lưỡi.
“Hóa ra em cũng biết thế à?” Cố Mạc cười nhéo má Tiếu Nhiễm, “Nha đầu ghen tuông quả nhiên xứng với cái danh người đàn bà đanh đá.”
“Anh không sợ sao?” Tiêu Nhiễm nhéo thắt lưng anh, hung hãn hỏi.
“Sợ!” Cố Mạc cười đè Tiếu Nhiễm xuống, vừa cởi quần áo của cô vừa hôn nới. “Cho nên….anh muốn ăn luôn cả em!”
“Anh…..là cái logic gì vậy….” Tiếu Nhiễm thở gấp kháng nghị.
Sợ cô nên muốn ăn luôn cả cô?
“Logic yêu em.” Cố Mạc cười bịt miệng Tiếu Nhiễm lại.
……………
Ưng Mẫn bỏ điện thoại di động xuống, phiền chán úp mặt vào hai tay.
Hôm nay lúc đang phẫu thuật, đầu óc cô chỉ nghĩ đến Cố Mạc và Tiếu Nhiễm, cho nên lỡ tay cắt động mạch chủ của bệnh nhân. Sai lầm trầm trọng như vậy đáng lẽ không thể do cô gây ra, cô vẫn luôn thập phần cẩn trọng, chưa bao giờ cho phép mình phạm sai lầm.
Đều tại Tiếu Nhiễm!
Nếu không phải cô ta cướp đi Cố Mạc, cô sẽ không bị mất tập trung, gây ra sự cố lúc phẫu thuật.
Cho nên cô tuyệt đối không thể để cho Tiếu Nhiễm đắc ý.
Tiếu Nhiễm cướp đi Cố Mạc, cô phải giành lại anh ấy từ tay cô ta.
Cô tin tưởng tình cảm Cố Mạc dành cho Tiếu Nhiễm không phải là tình yêu, mà là dục vọng. Cô sẽ luôn nhắc nhở Cố Mạc, Tiếu Nhiễm là kẻ thù của anh, là người hại anh không thể cầm dao mổ, là người phụ nữ anh không thể yêu nhất.
Cô vẫn không hiểu, Cố Mạc lạnh lùng luôn tỉnh táo kiềm chế bản thân như vậy, sao có thể yêu kẻ đã đâm chết Tưởng Y Nhiên.
Không phải là vì Tiếu Nhiễm trẻ trung, dáng người hoàn hảo chứ?
Với tuổi tác của anh, không nên rung động với các cô gái ngây thơ.
Nhất định là Cố Mạc bị trúng tá!
Cô muốn đưa anh quay về chính đạo, hiểu ra rằng cô mới là người yêu cùng chí hướng với anh.
Hai người bọn họ ở bên nhau, mới là hoàn hảo.
Sự cố phẫu thuật lần này vừa hay cho cô lợi dụng, diễn một hồi khổ nhục kế thật đạt.
Đương nhiên, cô sẽ không đánh mất sự nghiệp này.
Sự cố đó, chỉ cần cô không thừa nhận sai lầm, thì ai biết đấy là đâu?
Người nhà bệnh nhân đã sớm ký lá đơn phẫu thuật cũng là phương pháp mạo hiểm đó.
Không gì có thể đảm bảo phẫu thuật có thể an toàn một trăm phần trăm.