Mục lục
Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm, Tiêu gia chuẩn bị xong hai chiếc xe ngựa.

Sau khi đến giờ, Tiêu Vân Chước ra khỏi cửa, Tùng Thuý ở sau lưng một tấc cũng không rời.

Khương Nguyên đã chuẩn bị xong từ lâu, chỉ là người ngồi ở trong xe ngựa đợi một chút, thấy Tiêu Vân Chước đi ra, lập tức vén rèm xe lên, trên dưới lướt qua y phục của nàng, lại phát hiện ra Tiêu Vân Chước hình như cũng không ăn mặc quá đặc biệt, trên người là y phục thêu màu vàng bán chạy nhất của phường vải Cao Thăng, hoa văn không tệ, nhưng cũng coi như phổ biến.

Không nhịn được nhẹ nhàng thở ra.

"Không nghĩ tới biểu tỷ cũng sẽ đến Thăng Ba Lâu, lát nữa nếu tỷ nghe không hiểu, cứ gật đầu mỉm cười là được, người ta quen biết nhiều, cũng sẽ lên tiếng kêu gọi các bằng hữu từ trước, nếu có người chê cười tỷ, A Nguyên chắc chắn thay tỷ làm chủ!" Giọng điệu của Khương Nguyên dịu dàng và lo lắng, ánh mắt lại mang theo vài phần châm chọc.

Tiêu Vân Chước dừng bước lại, nghiêng đầu nhìn nàng ta.

Người này ngồi ở trên xe ngựa nói chuyện, lại làm ra vẻ từ trên cao nhìn xuống, giống như là đang bố thí cho nàng vậy.

Lần trước gặp ở bên ngoài, nàng chỉ đánh Tiêu Văn Yến, đối với Khương Nguyên cũng chỉ là cảnh cáo một tiếng, suy cho cùng là mình không bị đau, cho nên Khương Nguyên mới có thể không nhớ lâu như vậy.

Sự chịu đựng của nàng là có mức độ, cho cơ hội còn không trân quý, vậy thì không thể trách nàng không nể mặt mũi rồi.

"Biểu tiểu thư đi ra ngoài, còn đến chỗ kế toán chi bạc à? Bao nhiêu?" Tiêu Vân Chước nhìn quản gia tự mình tiễn nàng đi, mở miệng hỏi.

Quản gia mới trong lòng giật mình, vội vàng cúi đầu nói: "Hôm nay Thăng Ba Lâu còn bán danh cầm hoặc là cầm phổ, lúc phu nhân chưa đi, đã nói là sẽ cho biểu tiểu thư một ngàn lượng ngân phiếu để hôm nay dùng."

"Một ngàn lượng à? Nhiều vậy. Đại ca một tháng tiền lương cũng chỉ mới năm mươi lượng, lần này ta đi ra ngoài, lại càng là một chút tiền xu cũng không lấy, biểu tiểu thư thân là khách nhân, sao lại có đạo lý dùng tiền bạc của chủ nhà? Mời biểu tiểu thư xuống xe trả tiền." Tiêu Vân Chước bình tĩnh nói.

Trong nhà có núi vàng núi bạc sao? Ra ngoài một chuyến lại lấy hơn một ngàn lượng.

Quản gia chỉ do dự một lát, lập tức gật đầu, bày tỏ rằng nghe lệnh.

Nếu nói trong nhà này người nào chi tiêu nhiều nhất, dĩ nhiên là Nhị thiếu gia và biểu tiểu thư rồi.

Đại thiếu gia luôn ở bên ngoài học tập, lão thái thái sẽ phụ cấp, bản thân đại thiếu gia lại là người vô cùng cần cù và tiết kiệm, mỗi tháng năm mươi lượng bạc cũng còn dư.

Mà biểu tiểu thư... lại là được phu nhân nuôi như bảo bối.

Chỉ nói tới bộ y phục trên người ngày hôm nay, đó là trước đó phu nhân đặc biệt đặt làm, năm mới quần áo mới, chế tác tinh xảo, giữ ấm nhưng lại uyển chuyển, bên trên thêu bướm trắng sống động như thật, trên người phối trang sức càng không đơn giản, ngà voi chạm rỗng huân hương cầu này là lão phu nhân tặng cho phu nhân, phu nhân lại giao cho biểu tiểu thư, viên hương bên trong, lại còn tìm điều hương sư nổi tiếng trong kinh để điều phối, mùi thơm độc nhất vô nhị.

Phu nhân thật sự thương biểu tiểu thư, nếu như biểu tiểu thư trở lại Khương gia, muốn nhiều đồ tốt như vậy, vậy thì nghĩ cùng đừng nghĩ tới.

Quản gia lập tức bảo xa phu của Khương Nguyên đứng sang bên.

"Đại tiểu thư đã có lệnh, xin biểu tiểu thư đừng làm khó chúng tiểu nhân." Quản gia yếu thế nói.

Sắc mặt Khương Nguyên thay đổi: "Đây là trước đó cô mẫu đã đồng ý với ta!"

Những năm này nàng ta cũng có tiền tiêu hàng tháng, nhưng mỗi tháng chỉ có ba mươi lượng, đều đã gom lại, ăn mặc ở, đi lại rõ ràng đều tính riêng...

"Ngươi cũng đã nói, đó là chuyện lúc trước rồi." Tiêu Vân Chước nhíu mày, vẻ mặt tùy ý: "Ngươi đã ở tại Tiêu gia, thì cũng nên suy nghĩ kế sinh nhai cho Tiêu gia một chút, Diệp quản gia, cách thức của xe ngựa này có phải cũng có chút quá phận hay không? Quá phồn hoa, nhà ta bây giờ lại không có tước vị, rêu rao như thế cũng không thỏa đáng, gỡ hết những đồ trang trí, đồ vật dư thừa bên trên cho ta."

Nói xong những lời này, Tiêu Vân Chước cũng cảm thấy tâm trạng rất thông thuận.

Diệp quản gia mới tới là người cực kỳ nghe lời.

Nếu như Diệp quản gia không nghe lời, vậy nàng sẽ phải tự mình đi làm, quá nóng nảy thô bạo.

Bên cạnh có người, quả thật bớt được rất nhiều việc, phụ thân sắp xếp cho nàng một Tùng Thuý quả thực là một chuyện tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK