Mục lục
Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Vân Chước viết lại danh sách lên giấy rồi xem lại thật kỹ.

Đúng lúc này, Diệp quản gia từ bên ngoài tới, cung kính đưa rất nhiều thiếp mời cho Tiêu Vân Chước.

Tiêu Vân Chước khó hiểu nhìn mấy thứ trước mặt.

“Đại tiểu thư, đây đều là thiếp mời hôm nay mới đưa tới, có nhà có tin mừng mời ngài qua đó ngồi một chút, còn có lão quân trong phủ mừng thọ muốn gặp ngài. Xấp bên phải này thì nhà ta không quá thân thiết, cũng không cần để ý quá nhiều, ngài xem qua là được. Còn xấp bên trái này thì…có hai nhà ngài phải tới tham dự…”

“Tại sao đột nhiên lại có nhiều thiếp mời thế?” Tiêu Vân Chước cũng sửng sốt, mấy người trong kinh thành hẹn nhau tổ chức sao?

“Có bao nhiêu nhà đang nhìn chằm chằm vào mâu thuẫn của ngài và Ân công tử, một bên là sủng thần của bệ hạ, một bên là hậu nhân của cựu thần khai quốc. Bây giờ tướng quân và đại thiếu gia đã được trọng dụng, cho nên tất cả mọi người đang chờ xem thái độ của bệ hạ, xem thử nhà chúng ta còn có thể vùng lên được không…Cho nên thời gian trước mọi người vẫn còn quan sát…”

“Bây giờ bệ hạ không chỉ không khiển trách nhà chúng ta mà ngược lại còn bãi miễn chức quan Ngự Thư Lang của Ân công tử. Bây giờ Ngự Thư Lang đang nằm trong nhà, ốm yếu sắp chết, thế mà cũng không thấy bệ hạ mềm lòng, cho nên có rất nhiều người trong kinh đều cho rằng nhà chúng ta sắp tỉnh giấc…” Diệp quản gia mặt mày hớn hở nói.

Tiêu Vân Chước hiểu ra, khẽ gật đầu.

Đạo lý này nàng cũng biết, chỉ là không ngờ rằng…giao tế lại thẳng thắn đến vậy.

“Vậy đây là nhân mạch mới của nhà chúng ta à?” Tiêu Vân Chước nghiêm túc nhìn lại.

Nhiều lắm, nếu mà đi hết thì sẽ mệt đến bao nhiêu?

Lúc nào thì đại ca mới về đây? Có phải tổ mẫu nên tìm một nàng dâu cho đại ca rồi không?

Đến lúc đó trong nhà có tẩu tử, nàng cũng sẽ thoải mái hơn nhiều, không cần phải để ý quản gia cũng không cần phải ra mặt cho Tiêu gia nữa, nàng sẽ có nhiều thời gian hơn dành cho Độ Linh Các ở bên kia…

“Có hai nhà nào nhất định phải tham gia?” Tiêu Vân Chước kiên nhẫn hỏi.

“Là nhà này…” Diệp quản gia mở một tấm thiếp mời ở trong đó ra, sau đó nghiêm túc nói: “Vinh Giang trưởng công chúa, cũng chính là tỷ tỷ của bệ hạ, tổ chức tiệc vì đại công chúa. Sau khi đại công chúa hòa ly với Tống gia thì có một thời gian trốn tránh không muốn gặp ai cả, cũng không thể cứ để mặc như thế mãi được nên Vinh Giang trưởng công chúa mới dùng tên tuổi cô cô để mời những người trẻ tuổi các gia tộc đến nhìn một chút. Đã có một thì sẽ có hai, chọn rể khác cho đại công chúa cũng là chuyện đương nhiên.”

Tiêu Vân Chước gật đầu, hai vị công chúa đều lộ diện, đã đặc biệt đưa thiếp mời tới đây. Nếu như không đồng ý thì quả thật không thể nào nói nổi.

Đi, phải đi.

“Còn có một cái này nữa…” Diệp quản gia càng nghiêm túc hơn: “Cái này là trong cung đưa tới…”

Tiêu Vân Chước cũng nhớ rằng trước đó tổ mẫu đã từng đề cập qua, trong cung muốn chọn vương phi cho Tam vương gia và Tứ vương gia, muốn mời các cô nương từ các gia tộc đến xem thử, nếu thấy thuận mắt thì sẽ định chung thân luôn.

Tiêu Vân Chước cũng không có gì phải sợ hãi.

Đừng nói là công chúa, cho dù là Hoàng đế đứng ở ngay trước mặt thì nàng cũng không hề sợ hãi, dù sao thì ai cũng đều phải chết, mà Hoàng đế cũng không ngoại lệ.

Cái nàng sợ chỉ có Vạn Cốt Pha, nơi đó có thời thơ ấu của nàng.

Những thiếp mời này tuy là trong vòng một ngày đưa tới nhưng có thể là các nhà đã chuẩn bị sẵn từ trước, sau khi có thánh chỉ của bệ hạ thì các nhà mới lập tức cho người bổ sung thiếp mời.

Đương nhiên, nếu như bệ hạ không trừng phạt Ân Nguyên Phu thì kết quả không còn giống thế này nữa.

Tuy nhiên, Tiêu Vân Chước cũng hơi kinh ngạc với sự dứt khoát của bệ hạ.

Thiên tượng mà nàng xem cũng chỉ là lời nói suông, hoàn toàn chưa được nghiệm chứng, theo lý mà nói thì cùng lắm sẽ cho nàng chút mặt mũi rồi tạm thời quan sát, không đi quản mấy chuyện nhỏ nhặt của nàng. Không nghĩ tới ông ta lại cắt luôn cả tiền đồ của Ân Nguyên Phu…

Tiêu Vân Chước nghĩ nghĩ, cảm thấy không hợp lý lắm.

Liền tính một quẻ cho mình.

Vừa tính xong lại phát hiện…Ở trong chuyện này, nàng lại được quý nhân giúp đỡ!

Thật khó tin, trong những năm nay đều là nàng giúp người khác, rất ít người sẽ chịu ra tay giúp đỡ nàng, dù sao thì mở miệng trước mặt thiên tử cũng rất dễ bị mất mạng…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK