Mục lục
Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đó cao nhân kia lại tới cửa, nói là sát tinh đã thành, sẽ lục tục lấy đi tính mạng của người nhà, chỉ đưa người ra ngoài đã không còn đủ nữa... Muốn khắc chế sát tinh này thì chỉ có một biện pháp, đó chính là dùng bùa chú phong bế người, mang đi chôn tại cực âm sát địa, vây khốn linh hồn, làm cho không cách nào trở về nhà hại người nữa, như thế mới có thể tránh được một kiếp.

Đây là muốn g.i.ế.t. nữ nhi của mình.

Bà ta cũng do dự.

Chỉ là hôm đó, bà ta tình cờ nhìn thấy Tiêu Vân Chước cầm chủy thủ trong tay, đùa nghịch ra dáng ra hình. Bà ta vừa vặn xuất hiện, nhìn thấy Tiêu Vân Chước cầm chủy thủ chỉ về phía bà ta, trong khoảnh khắc đó, trong lòng bà ta không nhịn được hoảng hốt.

Có lẽ đại sư nói không sai.

Có nữ nhi nhà ai mà lại chơi thứ này đâu? Nàng yêu thích vật này có lẽ chính là một loại điềm báo!

Lúc ấy bà ta tức giận cướp chủy thủ đi. Tiểu nha đầu kia cũng không biết khóc, nhất định là giữ ý xấu chuẩn bị đi cáo trạng. Bà ta càng tức giận, lúc này mới đưa ra quyết định.

Chuẩn bị mất mấy ngày, vừa vặn gặp được lão thái thái không ở nhà, Dũ nhi cầu học, Việt nhi sinh bệnh. Bà ta liền hạ quyết tâm, làm người ngất xỉu nhét vào quan tài.

Dù sao cũng là thịt trong bụng bà ta rơi xuống nên nhất thời mềm lòng, liền đem chủy thủ kia làm vật bồi táng cho nàng...

Lúc làm chuyện này, bà ta cũng rất khẩn trương. Nhưng cũng may hai hạ nhân khiêng quan tài đi Vạn Cốt Pha trở về không bao lâu liền bệnh chết. Điền quản gia lại trung thành và tận tâm với bà ta, chậm rãi, bà ta cũng không nghĩ nhiều nữa.

Đương nhiên, lúc này, Khương thị cũng không nói ra toàn bộ sự thật.

Vạn Cốt Pha, quan tài hay bùa chú, bà ta không nói một chữ.

Tiêu Văn Việt mặt không đổi sắc lắng nghe, phảng phất như nghe được chuyện gì đó không quan trọng.

“Mẫu thân mời đại phu của tiệm thuốc Kỷ gia ở thành tây à?” Tiêu Văn Việt hỏi.

Tiêu gia có thể mời thái y, nhưng thái y tới, bệnh của mẫu thân thật thật giả giả cũng không dễ lừa gạt. Cho nên bà ta mới tìm đại phu bên ngoài, điểm này, Tiêu Văn Việt hiểu rõ.

“Không sai.” Khương thị gật đầu.

“Kỷ đại phu nổi tiếng kín miệng, mặc dù kinh doanh một hiệu thuốc nhỏ nhưng làm ăn không tệ. Mấy năm nay nhi tử vẫn luôn thích hỏi thăm mấy tin tức ngầm, cho nên cũng có nghe nói qua, chỉ cần đưa đủ bạc thì việc gì Kỷ đại phu cũng đều tiếp nhận. Cho nên lời của ông ta có mấy phần có thể tin được? Mẫu thân không nghĩ tới chuyện ông ta cố ý dẫn ngài cầu thần bái Phật, sau đó gặp được cao nhân kia sao?”

“Việt nhi, vi nương sao có thể ngu dốt như thế? Bản lĩnh của cao nhân kia như thế nào, trong lòng ta rõ ràng.” Khương thị kiên trì nói.

Tiêu Văn Việt hiểu rõ, không phải cao nhân kia lừa bà ta mà là chính bà ta cam tâm tình nguyện mượn tay cao nhân, diệt trừ người mình không thích.

“Đã nhiều năm như vậy, không phải lời nói của cao nhân vẫn là thành sự thật rồi sao?” Khương thị kiên trì nói: “Gần đây ta bị bệnh rất nặng, khuôn mặt cũng già đi nhiều... Việt nhi, con là tâm can của mẫu thân, ở trong lòng mẫu thân, tất cả hài tử cộng lại đều không bằng một mình con, cho nên con nhất định phải làm chủ cho mẫu thân mới được!”

“Mẫu thân muốn thế nào?” Tiêu Văn Việt rất kiên nhẫn hỏi.

“Ba nữ tử kia, tìm cách đưa các nàng ra ngoài! Tuyệt đối không thể để các nàng đến gần phụ thân con được. Còn nữa, nha đầu Chước nhi kia quá độc ác, nếu không phải nàng, biểu muội con cũng sẽ không chết, giữ lại nàng thì nhà ta nhất định sẽ xảy ra chuyện. Mà hiện tại nàng còn mang Tử Dương Kiếm, khắp nơi hướng về đại ca con, về sau con còn đấu với đại ca con thế nào!? Vì cái nhà của chúng ta, đau dài không bằng đau ngắn...”

“Giết nàng phải không?” Tiêu Văn Việt bình tĩnh hỏi một tiếng: “Con biết rồi, mẫu thân cứ việc ra ngoài giải sầu, chuyện trong nhà để con xử lý là được rồi.”

“Nhưng mà... người ngoài đều biết mẫu nữ hai người bất hòa, nếu như nàng xảy ra chuyện thì sẽ khiến người khác suy đoán lung tung, ảnh hưởng đến danh dự mẫu thân. Cho nên mẫu thân không chỉ phải ra khỏi nhà mà còn phải hòa nhã vui vẻ rời đi, muốn cho tất cả mọi người đều cảm thấy nhà chúng ta mẫu từ con hiếu, hòa thuận đến cực điểm. Như thế thì cho dù có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến mẫu thân mảy may.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK