Nhưng nàng ấy cũng không phải người lòng dạ hẹp hòi, thắng được thì cũng thua được, cho nên một lát sau vỗ vỗ quần áo liền đứng lên, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng.
Trong mắt nàng ấy tràn ngập tìm tòi nghiên cứu: “Nếu ngươi là nam giả trang thành nữ thì tốt rồi!”
“...” Khóe miệng Tiêu Vân Chước giật giật.
“Con người của ta rất đơn giản. Ai nói có lý, lại có năng lực thì liền nghe người ấy, đây cũng là tổ huấn mà tổ tiên nhà ta truyền lại. Võ công của ngươi mạnh hơn ta, sau này nếu có lúc cần ta giúp một tay, ngươi cứ việc nói!” Hoa Ỷ Phong đại khí nói một tiếng: “Bánh bao nhân đá, chẳng trách người bên ngoài đều nói ngươi là dạ xoa mặt xanh nanh vàng, ta thừa nhận, ngươi xứng với cái tên này.”
“Cái tên này đúng là mang đến cho ta không ít lợi ích.” Tiêu Vân Chước cũng gật đầu.
Mặc dù khó nghe một chút, nhưng vừa nghe đã biết lợi hại, người dám tới cửa gây phiền toái cũng sẽ ít đi rất nhiều.
Hơn nữa dùng tên tuổi như vậy đi ra ngoài, ai thấy nàng đều phải khách khí một chút, sợ nàng lộ ra “bộ mặt thật” hù dọa người.
Hoa Ỷ Phong nhướng mày cười một tiếng, càng ngày càng cảm thấy con người Tiêu Vân Chước quả thật rất không tệ.
Rất dứt khoát, còn có bản lĩnh, quả nhiên là dòng giống Tiêu gia! Giống như Hoa gia nàng, cho dù là nữ tử cũng tuyệt đối không làm người phải chịu uất ức. Năng lực như vậy cho dù không làm được cô em chồng của nàng ấy thì nàng ấy cũng phải quấn lấy người này làm tỷ muội tốt kết nghĩa kim lan!
Rất nhanh, Hoa Ỷ Phong đi rồi, bóng lưng mang theo chút cô đơn, hiếm khi bị thua, vẫn sẽ thương tâm.
Sắc trời càng lúc càng tối, Tiêu Vân Chước tiếp tục đi tới phía trước thu dọn.
Mà tối nay, lại là một đêm không ngủ.
Trong kinh, vô số người chú ý đến ứng cử viên cho hai vị vương phi. Bởi vì Tam vương gia và Tiêu Vân Chước có quan hệ tốt, cho nên Tiêu Vân Chước cũng rất được người ta mong chờ, nhưng không ngờ Tiêu Vân Chước lại không ở trong đó.
Tiêu Vân Chước có danh đại sư, không trở thành vương phi cũng là chuyện bình thường.
Nhưng không nghĩ tới lại là La gia Nhị tiểu thư lại thành Tam Vương Phi, mà Tiêu Vân Chước... lại được phong quan rồi?!
Từ việc chọn ứng cử viên cho hôn sự, có thể thấy được bệ hạ thiên vị. La gia có vị trí Quốc Công, còn là năng thần bệ hạ coi trọng, sau này cho dù là vì trấn an La gia mà bệ hạ cũng sẽ thu xếp cho Tam vương gia một con đường tốt.
Thân thể bệ hạ rất tốt, dưới gối đã có mấy nhi tử, hiện giờ nhỏ nhất còn ở trong tã lót, về sau khẳng định còn có thể có hoàng tử hoàng nữ mới sinh ra. Theo nhi nữ trưởng thành, tất nhiên là ai khiến bệ hạ để tâm nhiều thì người đó mới có thể khiến bệ hạ ghi nhớ ở trong lòng.
Tam vương gia hiện giờ xem như chiếm được một chỗ cắm dùi.
So sánh ra, Nhị vương gia... Nghe nói nạp phi bị cự tuyệt, chạy về phủ đệ tự xét lại.
Hiện giờ đại thần đứng thành hàng trong kinh cũng không nhiều. Ngoại trừ ngoại thích ra, những đại thần khác gần như đều đang đứng quan sát. Dù sao thời gian Thánh tổ và tiên hoàng tại vị đều rất lâu, lỡ như bệ hạ còn có thể làm hoàng đế hai ba mươi năm nữa, vậy các vương gia... cũng chưa chắc có thể chịu đựng được...
Cũng bởi vậy, việc Tam vương gia được một vị Vương phi như vậy, chỉ làm cho người ta thổn thức cảm thán một phen. Điều thực sự khiến người ta kinh ngạc đến ngây người, vẫn là chuyện một nữ nhân như Tiêu Vân Chước trở thành Linh Đài lang!
Nữ tử làm quan, thời kỳ Thánh Tổ từng có, nhưng thời kì tiên hoàng không có, tiền triều lại càng không có!