Mục lục
Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc phu tử cũng không hiểu rõ Khương thị lắm, bởi vì cô mẫu xưa nay không nhiều lời, nhưng giờ phút này nghe thấy Tiêu Văn Yến nói như vậy, cũng đã biết người này không phải người tốt!

"Tổ phụ các ngươi là kẻ hỗn trướng, sau khi thành hôn trêu hoa ghẹo nguyệt, cũng làm lớn chuyện đến mấy lần, lần nghiêm trọng nhất, là ngoại thất ông ta nuôi ở bên ngoài có thai tìm tới cửa! Sau khi trưởng bối Hoắc gia nhà chúng ta biết được, cũng hết sức tức giận, đến cửa đòi công đạo! Nhưng cô mẫu ta lúc ấy cũng đã mang thai rồi..."

"Tằng tổ phụ và tằng tổ mẫu nhà ngươi tự cảm thấy hổ thẹn, không nói hai lời đã cho phép viết thư hoà ly! Thậm chí... Còn ở trước mặt trưởng bối Hoắc gia nhà ta đưa thuốc cho tổ phụ ngươi."

"Tằng tổ nhà ngươi từng nói, con cháu bất hiếu nếu như giữ lại sẽ là mầm tai hoạ khiến cho sau này gia đình không có những tháng ngày bình yên, so với tương lai sinh ra một đống con cháu không sạch sẽ, không bằng kết liễu ông ta như vậy! Bất luận đứa nhỏ trong bụng cô mẫu ta là trai hay gái, họ Hoắc hay là họ Tiêu, đều là hậu nhân duy nhất mà ông ấy thừa nhận, cho dù là trăm năm sau, tất cả tài sản cơ nghiệp, toàn bộ đều do hắn kế thừa!"

"Tằng tổ nhà ngươi cảm thấy hổ thẹn với Hoắc gia, thư hoà ly là thật, lời hứa về tài sản cũng là thật, tổ phụ ngươi lúc ấy suýt nữa bị ông ấy đánh chết."

"Cô mẫu nhận thư hoà ly, cũng không tuyên truyền ra bên ngoài, cũng không đến quan phủ ghi tên, chỉ là về nhà ngoại ở một thời gian, bày tỏ rằng muốn cân nhắc một phen, về sau tằng tổ mẫu ngươi bệnh nặng, bà ấy không yên lòng, cuối cùng vẫn dẫn theo phụ thân ngươi trở về nhà."

"Cô mẫu từng nói, trượng phu của bà ấy mặc dù không phải người tốt, nhưng những ngày bà ấy gả vào Tiêu gia, phụ mẫu của trượng phu đối xử với bà ấy như nữ nhi ruột, hai người tuổi đã cao, hơn nữa mẹ chồng lại bệnh nặng, bà ấy không thể trơ mắt nhìn hai người già cuối cùng rơi vào kết cục không có ai quấn gối, cho nên dù Tiêu gia là một hố lửa, bà ấy cũng muốn nhảy vào, chỉ vì để báo đáp tình cảm săn sóc của trưởng bối..."

"..." Hoắc phu tử nói xong, hốc mắt cũng hơi đỏ hồng.

"Ta nghe trưởng bối trong nhà nói, vở << Biệt thanh thai >> này chính là vở kịch mà cô mẫu thích nghe nhất, từ nhỏ bà ấy đã sùng bái truyền kỳ của lão tổ tông Tiêu gia các ngươi, thế nên mới tự nguyện bị lỡ dở cả đời!" Hoắc phu tử lại nói.

Tiêu Văn Yến nghe mà có chút choáng váng.

Cho tới bây giờ cậu không biết, thì ra phụ thân còn có mấy huynh đệ bọn họ, suýt nữa thì mang họ Hoắc rồi?

Trước kia mẹ cũng đã nói, lão thái thái nhìn thì hiền từ rộng lượng, nhưng tổ phụ trác táng như vậy, cũng chỉ có một đứa con là phụ thân, rõ ràng chính là lão thái thái tự mình động tay chân...

Nhưng thì ra, là tằng tổ phụ làm?!

Giờ khắc này, Tiêu Văn Yến cũng có chút không hiểu: "Tổ phụ của ta... Tại sao lại là một người như vậy chứ?"

Lão tổ tông tốt như vậy, làm sao mầm giống lại sai lệch? Tổ phụ trở nên háo sắc như vậy?

"Chuyện này cũng thật là bất đắc dĩ, tằng tổ phụ nhà ngươi xuất chiến, quanh năm đều không ở trong kinh thành, tằng tổ mẫu mặc dù là người trung trinh, nhưng không biết mấy chữ, lúc ấy trong kinh còn sót lại rất nhiều lão quý tộc, bọn họ đều không vừa mắt xuất thân của tằng tổ mẫu ngươi, Thánh Tổ sợ mẹ con bọn họ bị người khác bắt nạt, nên đã bảo Thái hậu Tuyên Thành chăm sóc nhiều hơn... Ai, Thái hậu Tuyên Thành... Trước khi Thánh Tổ đăng cơ, vốn dĩ cũng chỉ là phu nhân bình thường, một khi có quyền thế, chỉ cần biết là đứa nhỏ không đói bụng không bị bệnh, không chịu ủy khuất chính là tốt nhất rồi, cho nên trên phương diện giáo dục, thì kém hơn rất nhiều..."

Nhưng có thể trách ai được?

Thiên hạ vừa bắt đầu yên ổn, không thể thiếu được đại tướng quân uy danh hiển hách.

Tướng quân trọng tình, càng không thể từ bỏ thanh mai trúc mã mà cưới thiên kim danh môn khác.

Tiêu Văn Yến tuổi còn nhỏ, đối với chuyện của nhà mình vẫn luôn hiểu biết nông cạn, bây giờ vẫn là lần đầu tiên nghe được chuyện xưa tỉ mỉ như thế.

Trong lòng cậu cũng không nhịn được thấy có chút đáng tiếc.

Thì ra tổ phụ được nuôi dưỡng bên cạnh Thái hậu Tuyên Thành, nếu như tổ phụ được giáo dưỡng tốt, không phải kẻ quần là áo lượt, vậy bây giờ... Tiêu gia bọn họ chắc chắn khác biệt so với hiện tại?

Lần đầu tiên cậu có cảm giác tiếc nuối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK