Bà ta chưa từng chịu nhục nhã như thế?
Rất nhanh, sắc trời tối sầm, những người này lại tới mời bà ta đến viện tử của lão thái thái để hầu hạ.
Lão thái thái ngồi đó, đồ ăn trước mắt đều đã chuẩn bị xong. Trong lòng Khương thị ngột ngạt, biết lão thái thái là người sĩ diện, liền chuẩn bị quyết tâm nói mấy lời khó nghe.
Nhưng người vừa ngồi xuống, liền bị hai ma ma mạnh mẽ kéo lên.
“Mẫu thân, ngài cũng xuất thân từ đại gia tộc, Hoắc gia kia không khắt khe và giáo dưỡng con dâu đâu nhỉ? Nếu chuyện này truyền ra ngoài, sau này ai dám gả cho Dũ nhi?” Khương thị tức giận nói, hận không thể trực tiếp mắng lão gia hỏa không biết xấu hổ này.
Lão thái thái đã chuẩn bị tâm lý từ trước, lúc này ánh mắt trấn định nhìn bà ta: “Có người mẹ ruột như ngươi, chuyện hôn nhân của Dũ nhi, ngươi cảm thấy ta còn có hi vọng nữa sao?”
Gần đây bà ấy đã bắt đầu tìm hiểu những cô nương kia, ai biết Khương thị lại náo loạn một trận.
“Ta cũng muốn thoải mái, nếu ngươi nghe lời, mẹ chồng con dâu hai người chúng ta làm lại những phép tắc mà lúc trước chưa thực hiện, để ngươi học được cách sống yên ổn ở trong tiểu viện kia. Nhưng nếu ngươi không nghe lời, ta sẽ bất chấp tất cả, để mấy người bọn họ trì hoãn thêm vài năm, cũng phải trị chết ngươi trước, không thể để ngươi liên lụy đến mấy hài tử.” Lão thái thái bình tĩnh nói.
“Trị chết ta? Mẫu thân tốt, dứt khoát bây giờ ta liền đâm cột chết ở chỗ này đi! Giống như tâm ý của ngài, chỉ là hôm nay ta mới về nhà liền chết, ngài đoán người ngoài sẽ nói như thế nào?!” Khương thị nghiến răng nghiến lợi.
“Nếu ngươi dám chết, nhà ta sẽ định phong quang táng cho ngươi! Sau này đến ngày lễ ngày tết cũng không thiếu phần của ngươi, về sau con cháu có nhắc tới ngươi thì nhất định bọn họ sẽ không nói xấu ngươi nửa lời! Nhưng ngươi dám sao?” Lão thái thái cũng cứng rắn, thậm chí còn trực tiếp nói: “Huệ ma ma, đi, dao, lụa trắng, rượu độc, lát nữa đều đưa cho phu nhân. Lại để nha hoàn bà tử đều ở ngoài viện tử của phu nhân canh chừng, cho dù có động tĩnh gì cũng không được đi vào cứu người. Sáng sớm ngày mai, ta muốn nhìn xem thử ngươi là đi thẳng ra, hay là đi ngang ra!”
“Vâng.” Huệ ma ma gật đầu, thật sự phải đi chuẩn bị.
Khương thị há to miệng, mặt trắng như tờ giấy.
Giống như vừa mới quen biết lão thái thái trước mắt...
“Trước khi chết, ngươi phải tuân theo quy củ của người sống! Sau này đứng gắp thức ăn cho ta, buổi tối, đợi ta ngủ xong ngươi mới có thể trở về!” Lão thái thái chán ghét lại nói.
Sau khi bà ấy nghe nói những chuyện xảy ra ở phủ trưởng công chúa, cả người toát mồ hôi lạnh.
Nếu không phải cháu gái bà ấy có năng lực, tính tình cứng rắn, còn có Lục lão tướng quân giúp đỡ, hôm nay nhất định sẽ bị Khương thị bức tử!
Ném nàng một lần còn chưa đủ, bây giờ còn muốn chơi chết thêm lần nữa! Mặt mũi Khương thị lớn cỡ nào? Chẳng lẽ bà ta cảm thấy trong bụng này sinh ra một đứa bé, thì hài tử này cả đời sẽ thiếu nợ bà ta sao?
Lão thái thái bất chấp, Khương thị mới phát hiện mình không có biện pháp nào để ứng đối cả.
Bà ta ỷ vào thân phận đè ép Tiêu Vân Chước, mà bây giờ lão thái thái cũng có thể ỷ vào thân phận để bà ta không có sức phản kháng.
Bà ta khẽ cắn môi, giờ này khắc này, lại nhịn xuống.
Bà ta muốn xem xem lão thái thái có thể kiên trì bao lâu, còn có các hài tử của bà ta nữa...
Đại Lang không thân với bà ta, nhưng đối với bà ta cũng tôn kính khách khí, sẽ không một mực nhẫn tâm nhìn bà ta chịu nhục. Nhị Lang là thịt trong lòng bà ta, càng sẽ giúp bà ta. Tam Lang bây giờ chỉ là trong lòng tức giận mà thôi, chỉ cần bà ta dỗ dành thật tốt thì một ngày nào đó sẽ một lần nữa đứng về phía bà ta!
Tương lai, chờ bà ta một lần nữa đứng vững gót chân, nhất định bà ta phải làm cho lão thái thái này quy thiên càng sớm càng tốt!