Mục lục
Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chuyện gì xảy ra!?” Càn Hòa Đế đứng phắt dậy: “Là nguyên nhân gì!?”

“Là Tứ vương gia...” Vẻ mặt đại thái giám căng thẳng: “Hôm nay Tịch Chiếu quận chúa xuất hành, vô tình gặp Tứ vương gia. Tứ vương gia đang đi mua đồ với Tứ vương phi tương lai, nhìn thấy quận chúa bèn mời quận chúa đi cùng. Nhưng chẳng biết tại sao, Tứ vương gia đột nhiên phát cuồng, liều lĩnh vọt tới chỗ Tịch Chiếu quận chúa. Không chỉ xé rách quần áo quận chúa, còn làm quận chúa bị thương nặng, người đi theo bên cạnh quận chúa đã c.h.ế.t hai người bị thương hai người... Hiện tại người đã được đưa về phủ quận chúa...”

Càn Hòa Đế mặt mày xanh mét.

“Rất nhiều người đều nhìn thấy, hiện tại bách tính bên ngoài đều đang nghị luận việc này...” Thái giám lại bồi thêm một câu.

Càn Hòa Đế nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ không thôi.

Sau khi hắn phái Tiết Kính tới cho Tiêu Vân Chước, Tiêu Vân Chước liền nói thẳng, nói mình và Tịch Chiếu quận chúa bát tự không hợp, không nên chạm mặt. Sau đó cũng từng nói Tịch Chiếu không cát, lần này tới kinh thành, hẳn phải c.h.ế.t không thể nghi ngờ.

Đây là tử cục, không thể thay đổi.

Lăng Tây Vương tặng vô số trân bảo, ông ta không thể lập tức nhốt Tịch Chiếu quận chúa lại không gặp người, cũng không thể lập tức đuổi người ra khỏi kinh thành, càng không thể trực tiếp lấy mạng Tịch Chiếu quận chúa!

Đúng là tử cục, ông ta cũng bị đè nén, chỉ có thể cố gắng hết sức làm tốt công phu mặt ngoài, còn phái vài người ở bên cạnh trông coi Tịch Chiếu quận chúa.

Lại không nghĩ tới năng lực của Tịch Chiếu quận chúa này đúng là không nhỏ, bên cạnh lão nhị có người của nàng ta, ngay cả lão tứ cũng có!

“Đối với bên ngoài thì nói, Tịch Chiếu quận chúa sai dùng hương liệu gây ra tai họa này, nếu có bách tính nói lung tung, âm thầm kích động dư luận, trực tiếp bắt lại!” Càn Hòa Đế lạnh giọng nói: “Lệnh cho thái y tới phủ quận chúa để chẩn trị!”

——

Phủ quận chúa.

Tịch Chiếu quận chúa nằm trên giường, thở thoi thóp, nhìn qua cực kỳ đáng thương.

Thần y bên cạnh chăm sóc cố giữ lại tính mạng cho nàng ta. Thần y này thấp thỏm, thở dài: “Lão phu đã làm không ít chuyện cho ngươi, tội nghiệt đầy người chỉ sợ cũng không thể rửa sạch được... Hiện giờ kỳ hạn quận chúa chịu c.h.ế.t đã đến, ngươi có bằng lòng báo cho lão phu biết vị trí cháu trai kia của ta không?”

Tịch Chiếu nghe thanh âm, trên mặt lại không có nửa điểm d.a.o động.

Nàng ta từ trước đó rất sớm đã biết mình nhất định sẽ c.h.ế.t ở kinh thành, từ lâu cũng đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ nhớ tới Tiêu Vân Chước người đã hại nàng ta không cách nào nhìn thấy bình thường vẫn còn sống, nàng ta lại không cam lòng!

Nếu không phải năm đó Tiêu Vân Chước chạy thoát, sao nàng ta có thể chịu nhiều khổ sở như vậy?

Đều là vì Tiêu Vân Chước mà huynh đệ sinh đôi của nàng ta đã chết. Phụ vương nàng ta vì bị cắn trả mà suýt nữa mất mạng. Nhiều năm qua, Cổ thần y đã dùng hết cách để thay m.á.u đổi mệnh cho phụ vương, trong nhà quanh năm treo bạch quảng.

Nàng ta còn sống, nhưng chỉ có thể chờ đợi cái chết.

“Nhị Lang Tiêu gia ốm yếu nhiều bệnh, nhạc công của Tiêu Vân Chước cũng là người không thể sống lâu. Cổ Thần y, Tiêu Vân Chước rất cần ngươi.” Tịch Chiếu quận chúa mỉm cười: “Ta vốn có thể trực tiếp c.h.ế.t trong tay Tứ hoàng tử, nhưng ta không cam lòng... Nếu không phải ta không có đủ thời gian, Tiêu Vân Chước chỉ có thể trốn được nhất thời nhưng không thể trốn được cả đời... Hiện giờ ta sắp c.h.ế.t rồi, ngươi... đi gặp nàng. Chỉ cần ngươi động thủ, sau khi nàng chết, tôn nhi của ngươi sẽ được tự do.”

Sau khi động thủ với Nhị hoàng tử và Hoa Ỷ Phong, thời gian của nàng ta đã không còn nhiều nữa.

Hoàng đế nhìn nàng ta càng ngày càng nghiêm khắc.

Nàng ta vốn muốn để Tiêu Vân Chước g.i.ế.c c.h.ế.t mình, để Tiêu Vân Chước gánh lấy tội gây phản loạn Lăng Tây. Nhưng nàng quá khôn khéo, cả ngày co đầu rút cổ ở Ti Thiên Đài không ra, người này lại giỏi đoán mệnh, hung cát nắm trong tay, muốn trốn nàng ta cũng rất dễ.

Rơi vào đường cùng, nàng ta chỉ có thể chọn một hoàng tử ra tay.

Càn Hòa Đế sẽ không cam lòng g.i.ế.c hoàng tử đền mạng cho nàng ta, vậy phụ vương nàng ta sẽ có lý do khởi binh!

Sứ mệnh của nàng ta đã đạt thành, mà Tiêu Vân Chước...

Chỉ cần nàng trọng tình, chỉ cần nàng... muốn bảo vệ mạng sống của Tiêu Văn Việt và Oanh Nhứ, vậy thì phải dùng tính mạng của mình đi đổi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK