- Nhưng bọn họ thật không ngờ rằng, các thế hệ Dương gia đều có quân chủ thánh minh, không có một hôn quân nào. Hơn nữa đời này tiếp nối đời trước, cố gắng tăng cường lực lượng cho Hoàng Tộc.
Phương Giải biến sắc:
- Cho nên Dương gia chỉ lập quốc có một trăm năm,, nhưng tập đoàn kia đã không nhịn được nữa?
- Đúng vậy!
Hạng Thanh Ngưu thở dài:
- Không ai biết tập đoàn đó có những người nào, gia tộc nào, nhưng người của những gia tộc đó chẳng thèm để ý tới chiến tranh. Bởi vì thực lực của bọn họ đã cường đại tới mức đủ để ảnh hưởng tới bất kỳ trận chiến tranh nào. Hướng đi của chiến tranh cũng hoàn toàn nằm trong sự khống chế của bọn họ. Về phần chiến tranh mang lại đau khổ cho dân chúng thế nào, bọn họ căn bản chẳng quan tâm. Bởi vì mỗi một lần thay đổi triều đại, thì người được lợi lớn nhất chính là bọn họ.
- Bọn họ sẽ không tự mình lên làm Hoàng Đế, bởi vì bọn họ phát hiện khống chế Hoàng Đế thu được nhiều lợi lộc hơn là tự mình làm Hoàng Đế. Hoàng Đế, chỉ là đồ chơi của bọn họ mà thôi.
- Cho nên…
Hạng Thanh Ngưu nhìn Phương Giải, từng chữ từng câu nói:
- Ngươi cảm thấy, người cường đại như La Diệu, sẽ trở thành tân Hoàng Đế của Trung Nguyên sao?
Trong lòng Phương Giải sôi trào, cảm giác cổ họng có chút khô.
Hạng Thanh Ngưu nói:
- Tập đoàn đó đã có từ lâu, không phải là mới thành lập. Những người đó nắm giữ Trung Nguyên, muốn làm gì thì làm. Mà La Diệu quá hùng mạnh. Một khi La Diệu thành công, vậy thì tập đoàn đó căn bản không thể khống chế nổi La Diệu. Bọn họ sao có thể trơ mắt nhìn La Diệu từng bước từng bước đi tới thắng lợi? Cho nên một người được Hoàng Đế tin tưởng như Cao Khai Thái, mới đột nhiên khởi binh ở Hà Đông Đạo.
- Cho nên, các Đại tướng quân của sáu vệ Giang Nam mới đột nhiên lui binh. Nhìn như là thả La Diệu đánh vào Giang Nam, nhưng trên thực tế là chỉnh hợp lại. Chỉ sợ không bao lâu nữa, sẽ có một con rối mới do tập đoàn kia dựng lên, tham dự vào trận tranh bá. Cao Khai Thái, còn có những người sắp xuất hiện đều là do tập đoàn kia đẩy ra để ngăn cản La Diệu. Mà ngươi nên biết, người bị đẩy ra sớm nhất…đều là vật hy sinh.
- Kỳ thực, tập đoàn kia đã muốn hủy diệt thiên hạ của Duong gia từ rất lâu trước rồi.
Hạng Thanh Ngưu chân thành nói:
- Lúc trước ta học nghệ ở chân núi, ngươi có biết vì sao sư tôn của ta lại thu Nhị sư huynh làm đệ tử không?
…
…
Từng lời của Hạng Thanh Ngưu giống như tiếng sấm vang lên trong lòng Phương Giải. Hắn chưa từng nghĩ tới tầng đó, càng không ngờ rằng người chân chính thống trị Trung Nguyên căn bản không phải là Hoàng tộc qua nhiều thế hệ, mà là một tập đoàn nấp trong bóng tối, lật tay thành mây, úp tay thành mưa.
Đây là một đám cường đại liên thủ với nhau có thể tùy ý phá hủy bất kỳ một vương triều nào. Bọn họ coi sự thay đổi triều đại như món đồ chơi để thu lợi ích từ trong đó. Mỗi một lần triều đại thay đổi, bọn họ có thể thu được lợi ích lớn nhất từ bên trong. Bọn họ ảnh hưởng tới triều chính, bọn họ mới là người chân chính nắm quyền.
Khi gia tộc của Hoàng Đế trở nên trưởng thành, mạnh mẽ, có thể uy hiếp được bọn họ, thì bọn họ sẽ không chút lựa chọn khơi mào chiến loạn Trung Nguyên. Sau đó lựa chọn một con rối mới lên làm Hoàng Đế, tiếp tục chịu sự bài bố của bọn họ.
Mà Hạng Thanh Ngưu vừa nói lúc trước vì sao Vạn Tinh Thần phải thu Dương Kỳ làm đệ tử, lúc trước Hoàng Đế khai quốc của Đại Tùy vì sao phải dùng lễ của hậu bối để mời được Vạn Tinh Thần. Thực ra chuyện này còn có nguyên nhân sâu xa hơn. Dương Kiên là nhân kiệt bất thế, ông ta đã sớm khám phá ra được mục đích của tập đoàn kia. Cho nên ngay từ lúc đầu, ông ta đã an bài con đường về sau cho người của Dương gia. Ông ta thỉnh cầu Vạn Tinh Thần bảo vệ người của Dương gia, chính là sợ tập đoàn kia xuống tay với người của Dương gia quá sớm.
Lúc Vạn Tinh Thần đã già, vẫn thu Dương Kỳ làm đệ tử, chính là muốn cho sự bảo hộ kia kéo dài. Có một người có tu vị nghịch thiên như vậy đứng bên cạnh Dương gia, tập đoàn kia muốn xuống tay cũng không phải là điều dễ dàng.
Nhưng người của Dương gia quá nóng lòng, cũng quá cường thế.
Sau khi Dương gia lập quốc, một lòng chỉ muốn tách ra khỏi sự trói buộc và khống chế của tập đoàn kia. Mỗi một đời Hoàng Đế đều không ngừng khiến cho Dương gia trở nên hùng mạnh hơn. Điều này đã ảnh hưởng tới ích lợi của tập đoàn. Nhưng bởi vì có sự tồn tại của cao thủ nghịch thiên như Vạn Tinh Thần, nên khiến bọn họ cảnh giác, không lập tức động thủ. Bọn họ thấy dù cho có diệt trừ được Vạn Tinh Thần, thì tổn thất cũng rất lớn.
Tới thế hệ của Hoàng Đế Dương Dịch Đại Tùy, rốt cuộc bọn họ ngồi không yên.
Bởi vì bọn họ phát hiện, Dương Dịch khiến bọn họ sợ hãi hơn bất kỳ đời Hoàng Đế Đại Tùy nào khác. Trong mười mấy năm Dương Dịch đăng cơ, bất động thanh sắc trừ đi sáu, bảy thế gia. Lúc đầu ở Giang Đô phái binh huyết tẩy Khâu gia, chính là thổi lên kèn chiến tranh. Vì thế, mặc dù Vạn Tinh Thần còn chưa chết, những người đó cũng biết nếu không ra tay vào lúc này, thì người của Dương gia sẽ nắm hết quyền lực trong tay.
Lý Viễn Sơn, trở thành người đầu tiên mà bọn họ lựa chọn.
Sau đó là Cao Khai Thái, sau đó còn có người ở Giang Nam bên kia bị đẩy ra.
Hết thảy, đều là con cờ trong tay những người đó.
Nhưng, La Diệu khẳng định không phải là thế lực mà bọn họ có thể chạm tay vào. Bởi vì La Diệu quá hùng mạnh. Dương gia có một Vạn Tinh Thần bảo vệ bọn họ, đã khiến cho tập đoàn kia cảm thấy sợ hãi rồi. Bản thân La Diệu chính là Vạn Tinh Thần kế tiếp, bọn họ sao có thể dễ dàng để cho một Hoàng Tộc như vậy xuất hiện?
Một khi một Hoàng Tộc hùng mạnh khống chế được Trung Nguyên, thì tập đoàn kia sẽ tan tành.
Hạng Thanh Ngưu nhìn Phương Giải, ngữ khí trầm trọng:
- Hiện tại ngươi nhìn những người đó, Lý Viễn Sơn cũng tốt, Cao Khai Thái cũng tốt, chẳng qua đều chỉ là con cờ mà những người đó đẩy ra để làm loạn đại cục mà thôi. Giống như những câu chuyện về thay đổi triều đình trong hàng nghìn năm qua, tới cuối cùng sẽ có một gia tộc hùng mạnh trở thành người thống trị mới. Mà có những người như Cao Khai Thái xuất hiện, khiến cho Trung Nguyên hoàn toàn loạn. Những thế lực không thuộc về tập đoàn kia sẽ bị hủy diệt, để tới cuối cùng, tập đoàn đó có thể thoải mái lựa chọn một gia tộc nhỏ đi lên trên đài, ngồi trên cái ghế đó…
Phương Giải hít sâu một hơi, hỏi:
- Những điều này đều là Vạn lão tiền bối nói với ngươi?
Hạng Thanh Ngưu gật đầu:
- Đúng vậy, sư tôn đã từng nói, mình không thể chết quá sớm, phải cố gắng sống lâu chút. Bởi vì nếu một khi sư tôn chết đi, Trung Nguyên sẽ đại loạn.
Phương Giải bỗng nhiên nghĩ tới, lúc mình rời khỏi Trường An, Vạn Tinh Thần từng nói với hắn rằng, trước khi chết, muốn đi ra ngoài một chút.
Hóa ra…nơi mà Vạn Tinh Thần muốn đi, không phải là Đại Tuyết Sơn!