Có một nhà văn lớn đã viết một câu nói nhảm kinh điển thế này: Một cây là cây táo, cây còn lại cũng là cây táo.
Không phải xúc phạm nhà văn lớn đó đâu, mà đang miêu tả cuộc sống của Soái Lãng, nếu sao chép câu nói kinh điển đó dùng với y thì là thế này: Soái Lãng năm ngoài độc thân, năm nay vẫn độc thân. Hoặc là: Soái Lãng tuần trước thất nghiệp, tuần này vẫn thất nghiệp. Hay như : Soái Lãng trưa qua ăn cơm hộp, trưa nay vẫn cứ ăn cơm hộp ... Kiểu kiểu như vậy đấy.
Không phải nhất định dùng câu nói nhảm đó hình dung, mà cuộc sống là sự lặp đi lặp lại của câu nói nhảm như thế, nói đi nói lại chẳng có gì để mà kể hết. Điều này gián tiếp giải thích vì sao từ "cố lên" lại được lưu hành như thế, nguyên nhân dễ thấy mà, hiện thực quá buồn chán, cuộc sống chẳng có hứng thú gì.
Thực ra cuộc sống của Soái Lãng vốn không phải như thế, nếu như quay ngược lại ba năm, năm năm, thậm chí là lâu hơn nữa, mười năm trước cuộc sống của y không vô vị như thế này ... Nếu như có thể dùng từ giá như để thiết kế lại quá khứ, có lẽ sẽ không như ngày hôm nay.
Cha mẹ y ly hôn khi y đang học sơ trung, giá như năm đó cha mẹ y không ly hôn, giá như cha y không phải là một cảnh sát đường sắt hiếm khi về nhà, nói không chừng y đã chẳng thành thế này.
Mà thôi, nếu cứ nói giá như mãi cũng vô ích, vì giống như người Pháp có câu "với một chữ nếu, người ta có thể nhét cả Paris vào một cái chai", thế nên chẳng nói nữa làm gì.
Mười năm trước, bước ngoặt cuộc đời của Soái Lãng bắt đầu từ đó, đó năm y tốt nghiệp sơ trung, Soái Lãng vì ảnh hưởng của chuyện cha mẹ ly hôn mà chán nản buông xuôi, thi trượt cao trung trọng điểm, miễn cưỡng vào được Thập Thất Trung ở ngoại ô, gần như từ đó đã xác định cuộc đời y sau này rồi.
Ừ thì vào trường vớ vẩn, trường học đó không phải là không có học sinh giỏi, giả như năm xưa Soái Lãng chăm chỉ học tập, phấn đấu tiến lên, thi vào được một chuyên ngành thịnh hành nào đó đã đành. Có điều đời chẳng được như ý muốn, Thập Thất Trung gần ga tàu, quá nửa học sinh trong trường đều là con cháu ngành đường sắt giống Soái Lãng. Đám học sinh này tụ tập với nhau kết bái huynh đệ, lập bang kết phái, đánh nhau bỏ học, hút thuốc uống rượu, đi trộm sắt vụn quanh khu ga tàu bán kiếm tiền, mọi thói hư tật xấu của lưu manh giang hồ trong khu ga tàu đó học được hết, còn toán lý hóa văn thì lại chẳng học được là bao.
Soái Lãng đang lúc chán nản với cuộc sống, gặp môi trường như thế làm sao mà có kết quả tốt được? Kết quả học hành ngày một đi xuống, đánh nhau ngày càng giỏi lên, cuối cùng cao khảo trượt luôn.
Nếu chẳng phải người cha làm cảnh sát đường sắt đưa y về quê Tín Dương học bù một năm, nộp mấy vạn học phí thì nói không chừng trình độ giáo dục của Soái Lãng đã dừng ở cao trung.
Ký ức thời thiếu niên của Soái Lãng rất phong phú, không phải đánh người ta thì về nhà bị cha đánh, chứ không vô vị thế này.
Từ quê lên thành phố, từ trung học tới đại học, cuộc sống vì chàng thiếu niên từng có vấn đề đó mà mở sang một trang hoàn toàn mới.
Giả như lên đại học lại còn vào trường không tệ mà biết phấn đấu thì cũng không đến nỗi nào đâu, cái trường đại học này tuy cũng chẳng hàng top, nhưng mà cũng không thiếu sinh viên học nghiên cứu sinh rồi đi du học. Nhưng sự thực lần nữa chứng minh câu nói cổ xưa "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời."
Yên phận ở đại học được một năm, năm thứ hai xảy ra một sự kiện ẩu đả tập thể chấn kinh toàn trường. Nguồn cơn bắt đầu từ sinh viên tới nhà ăn lấy cơm phát sinh cãi vã, một nam sinh khoa thể dục hất khay cơm khoa Trung Văn, nghe nói hai người đó còn có thù oán cũ từng theo đuổi một cô gái.
Nam sinh khoa Trung Văn không nhịn nổi, dẫn một đám tài tử cùng phòng tới khoa thể dục nói chuyện.
Than ôi, tài tử văn học gặp phải vận động viên thể dục, khác nào tú tài gặp phải lính lưu manh, thế là đám tài tử bị đám gia súc vai u thịt bắp khoa thể dục đấm đá đuổi đi. Về sau nghe đồn khi ấy Soái Lãng ở hiện trường có khuyên can vài câu, vì y học chuyên ngành thư ký văn phòng cũng thuộc khoa Trung Văn, là anh em trong khoa, không thể làm nhục tư văn được.
Cơ mà không khuyên còn đỡ, đám nam sinh khoa thể dục đầu óc đơn giản chỉ nó chuyện bằng vật lý, hoàn toàn không coi nam sinh vóc dáng thấp nhỏ đó vào đâu. Soái Lãng vừa khuyên vài câu bị ăn cái tát nổ đom đóm mắt ...
Thế là xong rồi, Soái Lãng trong đám học sinh cá biệt thuộc hàng kiệt suất, từng đánh nhau như cơm bữa, sao chịu nổi xỉ nhục này, máu nóng dồn lên đầu, lao vào đánh luôn.
Kết quả quá rõ ràng rồi, giống như rất nhiều anh hùng thấy việc bất bình rút đao tương trợ, mãnh hổ khó địch quần lang, Soái Lãng bị đám người khoa thể dục đánh cho một trận nhừ tử.
Chuyện sinh viên đánh nhau vốn tối đa thì bị bảo vệ trường quát mắng một trận, xử phạt, bồi thường ít tiền thuốc men. Nếu là người có gia cảnh thậm chí còn chẳng bị phạt, đám súc sinh khoa thể dục thì toàn được tuyển sinh đặc biệt, thế nên phía nhà trường không làm công tác vỗ về những sinh viên bị đánh, vì không ai coi chuyện này là to tát
Sai lầm của nhà trường chính là từ đây, ai mà ngờ được một nam sinh chẳng có gì đáng chú ý như Soái Lãng lại chẳng bình thường như bề ngoài, y cũng không phải người biết nhịn nhục. Hai tiếng đồng hồ sau, một đám người quá nửa mặc trang phục công nhân đường sắt trèo tường vào trường tới thẳng KTX, đuổi đánh hơn 20 nam sinh khoa thể dục từ KTX ra giữa thao trường.
Cả trường chó chạy gà bay, bảo vệ trường huy động hết lực lượng không ngăn cản nổi, còn về phần mấy sinh viên cầm đầu của khoa thể dục cuối cùng bị phát hiện trong nhà vệ sinh, bị treo lủng lẳng, phải nằm viện nửa tháng. Còn đám vào trường đánh người kia giải tán hết, bảo vệ dọa sinh viên chứ làm gì nổi lưu manh xã hội, đến ngày hôm sau mới bắt đầu tra.
Chuyện đánh nhau nói lớn cũng được, nói nhỏ cũng được, huống hồ hai bên đều sai, nhà trường muốn giữ danh tiếng nên không công bố ra ngoài. Nhưng sau đó vẫn truy cứu mấy tên đầu sỏ, Soái Lãng là một trong số đó, y sống chết không thừa nhận mình tụ tập thanh niên xã hội, nhưng ai cũng biết tên này cầm đầu gây sự. <ay nhờ cha y bằng vào thân phận cảnh sát dàn xếp các bên cho nên mới không bị đuổi học tống cổ về nhà.
Ba năm không gáy, một khi cất tiếng là oanh động trời đất, Soái Lãng nổi danh rồi, tiếng tăm lấn át cả hoa khôi trường, đám người khoa thể dục thường ngày ỷ vào sức mạnh bắt nạt khoa khác bị đánh răng rơi đầy đất càng khiến nhiều sinh viên trong trường sảng khoải, tên y thành đề tài bàn tán trong phòng ngủ KTX.