“ Không buông.” Soái Lãng mặt dày ôm lấy eo Đỗ Ngọc Phân, nhưng lúc này không có ý nghĩ xấu nào, chỉ muốn giữ cô lại nghe hết lời mình:” Tôi không sợ chị kiếm được tiền, tôi đưa chị tiền còn chẳng sao cơ mà, không có chị, tôi không kiếm được nhiều tiền như thế ... Chuyện này quan hệ trọng đại, chị nhất định phải bình tĩnh tỉnh táo nói cho tôi biết. Nếu thực sự là cơ hội, có ngốc mới không kiếm.” Đỗ Ngọc Phân giẫy không ra, dần dần bình tĩnh lại, lúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.