Nhìn bên ngoài, cảnh tượng trong phòng bệnh hết sức ấm áp hài hòa. Trong phòng bệnh, Soái Lãng nắm tay Đại Ngưu, cúi người xuống nói như thì thầm: “ ... Tao biết mà, mày chết thế quái nào được, người tốt mới chết sớm, mày cả da lẫn xương chẳng có cái mẹ gì có thể nói là tốt ... Thứ chỉ biết họa hại như mày, nói gì đến súng bắn, pháo bắn cũng chẳng chết.” Đại Ngưu tay khẽ cử động, rất yếu, không nói được, chỉ giơ được ngón giữa lên thôi, cái ngón giữa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.