Rẽ vào góc chết của hành lang, Soái Lãng lấy di động ra trên đó có một tin nhắn, lối thoát hiểm tầng 2. Hành động như phim điệp viên này làm tim Soái Lãng đập ngày một mạnh, tự muốn vọt khỏi lồng ngực, vừa hi vọng là người kia, lại mong là không phải, đẩy cửa an toàn, vai dùng sức không kịp phản ứng, bị người ta kéo tuột vào góc. Soái Lãng líu lưỡi:” Em, em …” “ Thứ vô lương tâm, quên mất tôi rồi phải không?” Người kia cởi kính râm ra, đôi mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.