“ S... Sao không nói nữa .. Sắp, sắp tới ...” Soái Lãng đợi mãi không thấy Vương Tuyết Na trả lời mình, nói trong tiếng thở đứt quãng: Xe phanh kít một tiếng, đỗ lại ở cổng Đh Trung Châu, Soái Lãng không phanh kịp, chạy vượt lên mấy bước, không thấy người bên cạnh nữa mới quay đầu lại:” Sao thế?” “ Soái Lãng.” Vương Tuyết Na nhìn y chạy tới mồ hôi mồ kê nhễ nhãi, mặt mày phờ phạc, thở không ra hơi, có chút đau lòng:” Sau này đừng làm thế, anh làm thế khiến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.