Cộc, cộc, cộc! Khẽ gõ cửa không ai trả lời, phòng 213 cửa gỗ kiểu cũ, điều kiện ở nhà chiêu đãi này chẳng ra sao, đối tượng khách hàng chủ yếu là gia đình nghi phạm và đồng nghiệp các nơi tới công tác, đồ miễn phí mà, không quá tốt được. Phương Hủy Đình ngẩng đầu xác nhận số phòng lần nữa, không phải là chạy rồi chứ? Cô đẩy mạnh một cái, vửa mở ra ngay, căn bản không khóa, Soái Lãng đang ngồi đó, cầm cái túi đá chườm mặt, nhìn thấy người đi vào lặng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.