Trong phòng bệnh, trải qua một hồi khẩn trương, kích thích, sợ hsci và triển miên, Phương Hủy Đình tay đỡ ngực, ở đó tim vẫn đập như muốn nhảy ra ngoài, cô luôn bảo bản thân phải khắc chế mình, nhưng nếu không phải Soái Lãng lèn qua khe hở thì là cô không sao kiềm chế được. Khoảng cách mong manh giữ hai người sớm muộn bị chọc thủng thôi, nhưng cô còn cố kỵ với thân phận và quá khứ của Soái Lãng, có lẽ bản thân cô có thể bỏ qua, nhưng còn có gia đình,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.