Cộc cộc cộc! Đột nhiên có tiếng gõ cửa làm hai người đang nô đùa khựng lại, Vương Tuyết Na cuống quýt chỉnh lại cổ áo, lườm Soái Lãng một cái cảnh cáo y không được để lộ. Nhưng Soái Lãng chỉ chỉ sau lưng cô, khẩn trương hỏi nhỏ:” Ai vậy?” Vương Tuyết Na nhìn theo phía Soái Lãng chỉ, sao cô biết là ai chứ, khẽ nói:” Em không biết.” Vừa quay đầu lại trả lời, chỉ thấy má mềm mềm lại ram ráp, hơi thở nam nhân phả vào mặt, sau đó mặt hai người tiếp xúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.