“ Vậy chị Đỗ, giờ chị làm sao?” La Thiếu Cương vài phần thương tình hỏi: “ Tìm việc khác chứ sao, thành phố lớn thế này, tôi chết đói sao được? Nếu không tìm người nào đó gả quách cho rồi, đỡ phải vất vả ...” Đỗ Ngọc Phân tự trào bước tiếp, ba người kia tránh đường, cô ngập ngừng tựa muốn nói gì đó, cuối cùng lời nói ra lại khác đi:” Các cậu .. Thôi, nói sau đi.” “ Chị Đỗ, chị nói tiền hàng à, chị đừng lo, chúng tôi tuy kiếm tiền bẩn, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.