Tang Nhã lần này nghe lời hết sức nhanh chóng đi xăng đan vào, xé một đoạn váy buộc vết thương ở chân, đi một cái liền thấy toàn thân muốn rỡ rời, chân càng đau, đi mấy chục mét thôi mà úi á mấy lần, gần như ôm lấy tay Soái Lãng để y kéo đi ... Thế này không được rồi, đi không được bao xa, càng lúc lại càng chậm, Soái Lãng dìu Tang Nhã tới bên đường an bài:” Ngồi đây đợi.” “ Anh đi đâu?” Tang Nhã hoàng sợ, chỉ lo y bỏ lại mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.