“ Soái Lãng, mặt anh dày thật đấy.” Xe đã lên đường, Phương Hủy Đình mắng, mấy lần trước còn có chút hàm lượng kỹ thuật đi, lần này y vòi tiền trơ tráo quá rồi, tới một cái là mở miệng đòi tiền làm cô thật hối hận đã đi cùng, từ đầu tới cuối xấu hổ tới không dám nhìn người ta:” Nói đi nói lại chỉ có một việc, vòi tiền.” “ Thời cơ không thể bỏ lỡ, mất rồi không quay lại, giờ không lấy, bao giờ mới lấy?” Soái Lãng khinh thường: “ Đám người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.