Reng reng reng, điện thoại đổ chuông, 14 giờ 20 phút, cuộc điện thoại đợi rất lâu cuối cùng cũng đã tới. “ Anh tới chưa?” Đối phương hỏi: “ Tôi tới rồi.” Giọng nói của Ngũ Quân Cường xen lẫn tiếng gió vù vù: “ Đứng ở giữa cầu, cầm đồ giơ cao lên cho tôi nhìn thấy.” Đối phương nói một câu cúp máy luôn: Người trên xe chỉ huy kinh ngạc, người này hình như ở rất gần để có thể nhìn thấy, nhưng cây cầu dài hơn 5km này chỗ ẩn nấp quá nhiều, khó tìm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.