Xem, nghiền ngẫm, cứ thế Soái Lãng vô thức đi về phía trước, lúc này chừng 8 giờ sáng, con đường dưới hàng cây vườn thực vật hoa thơm chim hót. Soái Lãng xem tới quên mình chẳng chú ý tới người qua lại, có người gọi tên y, có vẻ hoài nghi cùng vài phần vui mừng. Hả? Soái Lãng giật mình tỉnh lại, quay sang nhìn thấy một cô gái, tóc búi thành chỏm trên đỉnh đầu, trán lấm tấm mồ hôi, xem ra là người tập thể dục buổi sáng, nhưng mà, y không nhận ra. Cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.