Nếu chỉ là một đứa cháu thôi, Ngô Ẩm Hữu tuy đau lòng nhưng có thể cắt bỏ, nhưng đằng này lại chính là giọt máu của mình, sao có thể bỏ được. Ngô Ẩm Hữu không có lựa chọn nào khác, xuống máy bay đã gọi điện, vừa thống máy đã nói: “ Tôi mang tiền tới rồi, để hắn nói đi.” “ Đợi đấy.” Người trong điện thoại quát khẽ, sau đó là tiếng tát thúc giục:” Con mẹ mày mau nói đi.” Tiếp ngày đó là tiếng gào khóc:” Chú ơi, cáu cháu, bọn chúng muốn giết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.