Núi xanh biêng biếc, Hoàng hà cuồn cuộn, núi không dời thì nước phải dời, nước không dời thì đường phải dời, đường xá trong khu phong cảnh vì thế mà quanh co hết né núi lại phải tránh sông. “ Còn đi bao lâu nữa?” Đỗ Ngọc Phân hỏi: “ Kia kìa, tới rồi, chỗ nhà trệt ấy.” Soái Lãng chỉ tay đáp: Lần đầu tiên bọn họ chặn hàng của Phi Bằng chính là ở con đường này, nơi Soái Lãng chỉ là một cái thôn nhỏ ngoài khu phong cảnh, thôn ở đầu đường cao tốc. Sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.