Cố Thanh Trì mỉm cười nhìn đồng hồ, 11 giờ 45, thiếu 15 phút nữa là giữa trưa, mặc dù trời chưa tới mức nắng gắt như giữa hè, song thời tiết vẫn khá khó chịu. Đoạn đường này bóng cây rất ít, không có mấy nhà cao tầng, nhà cửa sát sàn sạt, lại đua nhau nhô ra thụt vào, mọi không gian trống là được tận dụng, trông có phần lộn xộn. Lại nhìn đám đông ra vào không dứt, vài người hớn hở xách túi lớn túi nhỏ ra ngoài, cứ như là vớ bở lớn vậy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.