Soái Lãng vẫn câu đó: “ Đơn giản, tôi bố trí người tới tất cả những nơi anh nói.” Thẩm Tử Ngang cau mày:” Tất cả? Cậu đùa tôi à? Cậu có bao nhiêu người cho đủ chứ?” Soái Lãng xì một tiếng:” Tôi không theo dõi người, tôi chỉ nhắm vào mấy chỗ, quán cơm, siêu thị, chợ, không tốn quá nhiều người. Các anh cứ nghĩ vấn đề phức tạp, tôi chẳng phiền phức thế, dù thần tiên vẫn phải ăn. Bọn họ có thể thông qua thân phận giả để thuê được chỗ ở cảnh sát không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.