Hai người đi qua hàng cây tới thao trường, băng đã tan tuyết đã chảy, cành cây khô đã trồi lá non, cây đông thanh xanh mướt, không thiếu người ra ngoài trời học bài hoặc kết thành đôi thành cặp, thêm vào đám chàng trai chơi bóng rổ ngoài sân hú hét tưng bừng, khó tránh khỏi làm Phương Hủy Đình nhớ tới thời sinh viên sôi động của mình. Hàn huyên vài câu, Phương Hủy Đình hay nói lại không biết nói gì nữa, Vương Tuyết Na thì lại nói suốt, kể chuyện vui trong trường, nhìn cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.