Tang Nhã ngồi ở mép giường, vắt chéo chân, một tay chống cằm:” Không nói gì cả, đưa cho em rồi đi luôn, có vẻ là người bản địa.” “ Đó là người của ông chủ, làm công giống chị với em thôi, chuyện của ông chủ đừng hỏi nhiều.” “ Thật á? Ai mà chỉ huy được người như chị? Em không tin.” “ Có gì mà không tin, chị nói với em là chị giống em, xuất thân từ hộp đêm thì em tin không? À phải, khi đó gọi là sàn nhảy, chứ chưa có cách nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.