Soái Lãng hừ một tiếng: “ Hai thằng ngốc, không có tiến bộ gì cả, anh đang nghĩ làm sao giúp chúng mày thành giai cấp bốc lột đây này, cứ để người khác bóc lột hay lắm à? Ở lại đi, nhưng đừng kêu khổ, kêu mệt, ở đây không bao giờ thiếu việc làm, chỉ sợ bọn mày không làm nổi, không làm được tự xéo, đừng trách anh.” “ Thì cùng lắm lại về thành phố tìm việc ... Nhị ca, anh uống nước.” Bình Quả cười hì hì nịnh bợ, lại giở trò cũ lấy lòng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.