Cái xe của Trình Quải không tới mức quá nát, hơn nữa đi lâu rồi rất quen tay, trên đường đi Soái Lãng lại có điện thoại, cầm lên nghe thấy giọng nữ rất ngọt: “ Soái Lãng, tới rồi, còn bao lâu?” “ Chỗ này tắc đường lắm, chắc chừng 20 phút ...” Soái Lãng trả lời rất nhẹ nhàng, cứ như đổi tính: “ Được, hẹn ở cửa nhà hàng nhé.” Giọng điện thoại rất êm, tuy không cố ý, nhưng tuyệt đối có khả năng làm xương cốt người ta mềm nhũn: Soái Lãng bỏ điện thoại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.