4 giờ, Soái Lãng đi taxi quay lại tòa nhà Phú Mậu xuống xe, cùng Trình Quải như hai tên trộm nấp sau ngã rẽ, từ từ tới gần bãi đỗ xe. Mất rồi, đúng là mất rồi, chỗ chiếc Audi đỗ ở đó sáng nay, giờ không thấy nữa. “ Xe của tôi, tiền của tôi, bọn CSGT chết đâm chết chém, bao nhiêu xe gắn biển giả, sao chúng bắt xe của tôi.” Soái Lãng ôm ngực vật vã: Trình Quải khinh bỉ:” Mày khóc lóc cái quái gì vậy, trong tay mày có 500 vạn, còn để...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.