“ Vâng, em biết, cha em cũng không cho em đến, dù sao giờ người cũng không nhiều, chẳng mấy chốc là kết thúc, ông nội em vui lắm, ông hoàn thành được tâm nguyện lớn trong đời, khỏe khoắn hẳn lên, cứ xem đi xem lại mấy phóng sự của ĐTH tỉnh ...” Vương Tuyết Na cảm kích nói:” Cha em còn nói, khi nào anh tiện, cả nhà em mời anh một bữa để cám ơn.” “ Được ... À, không, không được.” Soái Lãng trở mặt nhanh như chớp: “ Vì sao?” “ Anh đau lòng, cám...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.