Vạn sự khởi đầu nan, xong người đầu tiên, đến người thứ hai, Điền Viên đã ý thức được phần nào kế hoạch của Nhị ca, miệng càng trơn như bôi mỡ. “ Dì Béo ạ, cháu đây, nhà Giang Tứ ... Dì quên cháu rồi à, hai năm qua cháu ở thành phố ít về, hồi nhỏ cháu cởi chuồng chạy khắp thôn, dì còn cho cháu kẹo ... Dì quên cháu chứ cháu không quên dì ... “ “ Dì này, cháu nghe nói thôn mình đang làm đồng hồ cát ... Đúng, là cái nhà bị tra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.